Thống Kê
Hiện có 4 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 4 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm
» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm
» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am
» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am
» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm
» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm
» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm
» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm
» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am
» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am
» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm
» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am
» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am
» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm
» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am
» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm
» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am
» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm
» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm
» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am
» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm
» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am
» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm
» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm
» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm
CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
24/05/14, 11:54 pm by linhhoai
Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng
Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …
[ Full reading ]
Hòa Thượng Thích Trí Quảng
Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …
[ Full reading ]
Comments: 0
TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
24/05/14, 09:34 pm by linhhoai
Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ
Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …
[ Full reading ]
Hòa Thượng Thích Thanh Từ
Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …
[ Full reading ]
Comments: 0
LỜI THẦY DẠY
13/04/14, 01:26 am by linhhoai
LỜI CỦA THẤY ....
Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …
[ Full reading ]
Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …
[ Full reading ]
Comments: 0
Sống chân thường
13/12/13, 11:34 pm by linhhoai
Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …
[ Full reading ]
Comments: 0
Top posting users this week
No user |
Most Viewed Topics
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến
Cảm nhận và chia sẻ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
05102011
Cảm nhận và chia sẻ
Trên đây là tâm sự của A và B. Chúng ta hãy đọc, suy ngẫm và bình luận nhé?
A: Có lẽ sự xa cách, quen nhau trên thế giới ảo này sẽ không vững bền trên phương diện tình cảm phải không em?
B: cũng không ảo lắm, vì chúng ta quen biết những người quen biết chúng ta mà anh.
A: Anh hỏi thật nhé. Em có đang đùa giỡn tình cảm của anh không?
B: Cho em hỏi ngược lại anh, tình cảm của anh và em sẽ đi đến đâu?
A: Anh không trả lời được nhưng ít nhất anh không muốn bị người khác đùa giỡn tình cảm em ạ!
B: Em có thể trả lời anh là em không hề đùa giỡn. Em cũng như bao người con gái khác, đều mong muốn được yêu thương, được nghe những lời ngọt ngào,quan tâm, chăm sóc. Nếu anh là người chưa lập gia đình, em sẽ đón nhận không chút do dự, nhưng vì không như thế nên em không thể. Lúc anh thấy em không đùa giỡn tình cảm của anh là lúc em sống với bản năng của một người con gái muốn được yêu, còn lúc anh thấy em đùa giỡn tình cảm của anh là lúc em giằn xé nội tâm kinh khủng, lúc đó em cảm thấy mình là một kẻ phá hoại, vô đạo đức và tội lỗi.
A: Anh là người nhận ra điều đó rõ hơn ai hết và rất thông cảm, thương và nhớ em nhiều hơn. Tuy nhiên bản tính trời phú cho người đàn ông là tham lam, muốn chiếm đoạt. Đó chính là tâm sự chân thành của anh đó em ạ.
B: Quê gốc anh ở đâu thế? Nhà anh có mấy anh chị em?
A: Quê anh miền Trung nắng gió, nghèo khổ, không có trận bão nào đi qua mà quê anh không phải gồng mình ghánh chịu. Mùa hè thì những trận gió Lào đến cháy xém mặt mày. Mảnh đất xứ Thanh tuy nghèo lắm nhưng cũng giầu tình cảm và giầu lòng thương người. Khi có cơ hội nói về quê hương là khi anh tự hào được sinh ra từ đó. Anh cũng như những người con khác của xứ Thanh sinh ra từ một gia đình làm nông nghiệp đến nhiều đời. 3 anh em trai đều nhận thức rất rõ rằng phải tiến thân thoát khỏi cảnh nghèo khó này bằng con đường học để mong có ngày đền đáp cho nơi đã sinh thành và nuôi dưỡng mình. Hiện tại Bố, Mẹ anh vẫn còng lưng hứng chịu những cơn bão đi qua, cháy mặt đón chịu những trận gió lào nống rát. Chỉ tiếc rằng sức mình đang còn nhỏ quá, chưa làm được gì đóng góp cho quê hương. Quê hương cho dù nghèo khổ, khốn khó nhưng mãi là chùm khế ngọt, nơi đã sinh thành và chấp cánh ước mơ cho anh. Còn em thì sao?
B: Em đang xỉu nên chưa trả lời anh được.
A: Sao vậy em?
B: Thì anh viết văn lả lướt quá nên em đọc rồi xỉu luôn chứ sao.
Anh à anh viết văn thì hay thật đó, nhưng mà em muốn anh nói bình thường thôi,
Em quê cũng miền Trung, anh thử đoán em ở tỉnh nào.
A: Thế hả em, anh viết lả lướt à? Không phải đâu em. Đó chính là những gi thật nhất trong anh khi nói về miền quê khốn khó đó em ạ. Anh đã xa quê gần 20 năm nay rồi đấy nhưng hình ảnh về quê hương, những ký ức về tuổi thơ luôn mồn một trong anh từng giây phút em ạ. Cái nơi sinh thành ra anh ý. Nơi đó anh không bao giờ có thể quên được và mãi mãi anh không bao giờ cho phép mình quên lãng cho dù đó chỉ là một phút thôi. Ở đó bố mẹ anh vẫn từng giờ ngóng trông các con trở về trong vòng tay thương yêu của bố mẹ, trở về trong sự hãnh diện của bà con lối xóm.Có lẽ nhiều hơn một kỷ niệm về quê hương đã hình thành nên bản chất và tính cách thương yêu mọi người của anh mà trong đó có cả tình yêu anh đang dành trọn cho em. Còn quê em ư. Có lẽ anh không thể đoán được và anh không nên đoán bởi đó là niềm tự hào của em, đó là nơi em được sinh thành thì tốt nhất em hãy nói về nó, giới thiệu về nó bằng tất cả sự chân thành của em.
A: Có lẽ sự xa cách, quen nhau trên thế giới ảo này sẽ không vững bền trên phương diện tình cảm phải không em?
B: cũng không ảo lắm, vì chúng ta quen biết những người quen biết chúng ta mà anh.
A: Anh hỏi thật nhé. Em có đang đùa giỡn tình cảm của anh không?
B: Cho em hỏi ngược lại anh, tình cảm của anh và em sẽ đi đến đâu?
A: Anh không trả lời được nhưng ít nhất anh không muốn bị người khác đùa giỡn tình cảm em ạ!
B: Em có thể trả lời anh là em không hề đùa giỡn. Em cũng như bao người con gái khác, đều mong muốn được yêu thương, được nghe những lời ngọt ngào,quan tâm, chăm sóc. Nếu anh là người chưa lập gia đình, em sẽ đón nhận không chút do dự, nhưng vì không như thế nên em không thể. Lúc anh thấy em không đùa giỡn tình cảm của anh là lúc em sống với bản năng của một người con gái muốn được yêu, còn lúc anh thấy em đùa giỡn tình cảm của anh là lúc em giằn xé nội tâm kinh khủng, lúc đó em cảm thấy mình là một kẻ phá hoại, vô đạo đức và tội lỗi.
A: Anh là người nhận ra điều đó rõ hơn ai hết và rất thông cảm, thương và nhớ em nhiều hơn. Tuy nhiên bản tính trời phú cho người đàn ông là tham lam, muốn chiếm đoạt. Đó chính là tâm sự chân thành của anh đó em ạ.
B: Quê gốc anh ở đâu thế? Nhà anh có mấy anh chị em?
A: Quê anh miền Trung nắng gió, nghèo khổ, không có trận bão nào đi qua mà quê anh không phải gồng mình ghánh chịu. Mùa hè thì những trận gió Lào đến cháy xém mặt mày. Mảnh đất xứ Thanh tuy nghèo lắm nhưng cũng giầu tình cảm và giầu lòng thương người. Khi có cơ hội nói về quê hương là khi anh tự hào được sinh ra từ đó. Anh cũng như những người con khác của xứ Thanh sinh ra từ một gia đình làm nông nghiệp đến nhiều đời. 3 anh em trai đều nhận thức rất rõ rằng phải tiến thân thoát khỏi cảnh nghèo khó này bằng con đường học để mong có ngày đền đáp cho nơi đã sinh thành và nuôi dưỡng mình. Hiện tại Bố, Mẹ anh vẫn còng lưng hứng chịu những cơn bão đi qua, cháy mặt đón chịu những trận gió lào nống rát. Chỉ tiếc rằng sức mình đang còn nhỏ quá, chưa làm được gì đóng góp cho quê hương. Quê hương cho dù nghèo khổ, khốn khó nhưng mãi là chùm khế ngọt, nơi đã sinh thành và chấp cánh ước mơ cho anh. Còn em thì sao?
B: Em đang xỉu nên chưa trả lời anh được.
A: Sao vậy em?
B: Thì anh viết văn lả lướt quá nên em đọc rồi xỉu luôn chứ sao.
Anh à anh viết văn thì hay thật đó, nhưng mà em muốn anh nói bình thường thôi,
Em quê cũng miền Trung, anh thử đoán em ở tỉnh nào.
A: Thế hả em, anh viết lả lướt à? Không phải đâu em. Đó chính là những gi thật nhất trong anh khi nói về miền quê khốn khó đó em ạ. Anh đã xa quê gần 20 năm nay rồi đấy nhưng hình ảnh về quê hương, những ký ức về tuổi thơ luôn mồn một trong anh từng giây phút em ạ. Cái nơi sinh thành ra anh ý. Nơi đó anh không bao giờ có thể quên được và mãi mãi anh không bao giờ cho phép mình quên lãng cho dù đó chỉ là một phút thôi. Ở đó bố mẹ anh vẫn từng giờ ngóng trông các con trở về trong vòng tay thương yêu của bố mẹ, trở về trong sự hãnh diện của bà con lối xóm.Có lẽ nhiều hơn một kỷ niệm về quê hương đã hình thành nên bản chất và tính cách thương yêu mọi người của anh mà trong đó có cả tình yêu anh đang dành trọn cho em. Còn quê em ư. Có lẽ anh không thể đoán được và anh không nên đoán bởi đó là niềm tự hào của em, đó là nơi em được sinh thành thì tốt nhất em hãy nói về nó, giới thiệu về nó bằng tất cả sự chân thành của em.
92-95- Khách viếng thăm
Cảm nhận và chia sẻ :: Comments
Re: Cảm nhận và chia sẻ
92-95 đã viết:Trên đây là tâm sự của A và B. Chúng ta hãy đọc, suy ngẫm và bình luận nhé?
A: Có lẽ sự xa cách, quen nhau trên thế giới ảo này sẽ không vững bền trên phương diện tình cảm phải không em?
B: cũng không ảo lắm, vì chúng ta quen biết những người quen biết chúng ta mà anh.
A: Anh hỏi thật nhé. Em có đang đùa giỡn tình cảm của anh không?
B: Cho em hỏi ngược lại anh, tình cảm của anh và em sẽ đi đến đâu?
A: Anh không trả lời được nhưng ít nhất anh không muốn bị người khác đùa giỡn tình cảm em ạ!
B: Em có thể trả lời anh là em không hề đùa giỡn. Em cũng như bao người con gái khác, đều mong muốn được yêu thương, được nghe những lời ngọt ngào,quan tâm, chăm sóc. Nếu anh là người chưa lập gia đình, em sẽ đón nhận không chút do dự, nhưng vì không như thế nên em không thể. Lúc anh thấy em không đùa giỡn tình cảm của anh là lúc em sống với bản năng của một người con gái muốn được yêu, còn lúc anh thấy em đùa giỡn tình cảm của anh là lúc em giằn xé nội tâm kinh khủng, lúc đó em cảm thấy mình là một kẻ phá hoại, vô đạo đức và tội lỗi.
A: Anh là người nhận ra điều đó rõ hơn ai hết và rất thông cảm, thương và nhớ em nhiều hơn. Tuy nhiên bản tính trời phú cho người đàn ông là tham lam, muốn chiếm đoạt. Đó chính là tâm sự chân thành của anh đó em ạ.
B: Quê gốc anh ở đâu thế? Nhà anh có mấy anh chị em?
A: Quê anh miền Trung nắng gió, nghèo khổ, không có trận bão nào đi qua mà quê anh không phải gồng mình ghánh chịu. Mùa hè thì những trận gió Lào đến cháy xém mặt mày. Mảnh đất xứ Thanh tuy nghèo lắm nhưng cũng giầu tình cảm và giầu lòng thương người. Khi có cơ hội nói về quê hương là khi anh tự hào được sinh ra từ đó. Anh cũng như những người con khác của xứ Thanh sinh ra từ một gia đình làm nông nghiệp đến nhiều đời. 3 anh em trai đều nhận thức rất rõ rằng phải tiến thân thoát khỏi cảnh nghèo khó này bằng con đường học để mong có ngày đền đáp cho nơi đã sinh thành và nuôi dưỡng mình. Hiện tại Bố, Mẹ anh vẫn còng lưng hứng chịu những cơn bão đi qua, cháy mặt đón chịu những trận gió lào nống rát. Chỉ tiếc rằng sức mình đang còn nhỏ quá, chưa làm được gì đóng góp cho quê hương. Quê hương cho dù nghèo khổ, khốn khó nhưng mãi là chùm khế ngọt, nơi đã sinh thành và chấp cánh ước mơ cho anh. Còn em thì sao?
B: Em đang xỉu nên chưa trả lời anh được.
A: Sao vậy em?
B: Thì anh viết văn lả lướt quá nên em đọc rồi xỉu luôn chứ sao.
Anh à anh viết văn thì hay thật đó, nhưng mà em muốn anh nói bình thường thôi,
Em quê cũng miền Trung, anh thử đoán em ở tỉnh nào.
A: Thế hả em, anh viết lả lướt à? Không phải đâu em. Đó chính là những gi thật nhất trong anh khi nói về miền quê khốn khó đó em ạ. Anh đã xa quê gần 20 năm nay rồi đấy nhưng hình ảnh về quê hương, những ký ức về tuổi thơ luôn mồn một trong anh từng giây phút em ạ. Cái nơi sinh thành ra anh ý. Nơi đó anh không bao giờ có thể quên được và mãi mãi anh không bao giờ cho phép mình quên lãng cho dù đó chỉ là một phút thôi. Ở đó bố mẹ anh vẫn từng giờ ngóng trông các con trở về trong vòng tay thương yêu của bố mẹ, trở về trong sự hãnh diện của bà con lối xóm.Có lẽ nhiều hơn một kỷ niệm về quê hương đã hình thành nên bản chất và tính cách thương yêu mọi người của anh mà trong đó có cả tình yêu anh đang dành trọn cho em. Còn quê em ư. Có lẽ anh không thể đoán được và anh không nên đoán bởi đó là niềm tự hào của em, đó là nơi em được sinh thành thì tốt nhất em hãy nói về nó, giới thiệu về nó bằng tất cả sự chân thành của em.
Quê em đây nè anh...
Tại sao có người bi quan vậy ta...( Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui, chọn những bông hoa và những nụ cười ...)123 đã viết:Ôi cuộc đời sao nhiều oan trái
Similar topics
» Nguyên nhân chia tay
» Chúc mừng ngày 20/10
» [Video] chuyến dã ngoại hè Sầm Sơn 2011
» Tháng 6 mùa thi, mùa chia ly
» Chia sẻ tí tin vui cùng các anh chị.
» Chúc mừng ngày 20/10
» [Video] chuyến dã ngoại hè Sầm Sơn 2011
» Tháng 6 mùa thi, mùa chia ly
» Chia sẻ tí tin vui cùng các anh chị.
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|