Thống Kê
Hiện có 10 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 10 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm
» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm
» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am
» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am
» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm
» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm
» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm
» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm
» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am
» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am
» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm
» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am
» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am
» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm
» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am
» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm
» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am
» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm
» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm
» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am
» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm
» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am
» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm
» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm
» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm
CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
24/05/14, 11:54 pm by linhhoai
Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng
Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …
[ Full reading ]
Hòa Thượng Thích Trí Quảng
Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …
[ Full reading ]
Comments: 0
TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
24/05/14, 09:34 pm by linhhoai
Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ
Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …
[ Full reading ]
Hòa Thượng Thích Thanh Từ
Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …
[ Full reading ]
Comments: 0
LỜI THẦY DẠY
13/04/14, 01:26 am by linhhoai
LỜI CỦA THẤY ....
Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …
[ Full reading ]
Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …
[ Full reading ]
Comments: 0
Sống chân thường
13/12/13, 11:34 pm by linhhoai
Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …
[ Full reading ]
Comments: 0
Top posting users this week
No user |
Most Viewed Topics
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến
Nếu một mai
3 posters
DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2 :: CÂU LẠC BỘ :: Văn thơ, vui cười, giải trí :: Truyện ngắn, tùy bút, tiểu phẩm
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Nếu một mai
Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân. Những lúc ăn mẹ hay thường vung vãi Hay tự cha không mặc được áo quần.
Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng. Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.
Cũng có lúc con thường hay trách móc, chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần. Xưa kia bên nôi, giờ con sắp ngủ chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngung.
Có những lúc cha già không muốn tắm Đừng giận cha và la mắng nặng lời. Ngày còn nhỏ con vẫn thường sợ nước từng van xin “đừng bắt tắm, mẹ ơi!”
Những lúc cha không quen xài máy móc, chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu. Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ có khi nào cha trách móc con đâu?
Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn khiến cho con mất hứng thú chuyện trò. Nếu không phải là niềm vui đối thoại xin đến gần và hãy lắng nghe cha.
Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa,dừng ép thêm, già có lúc biếng ăn Con cần biết lúc nào cha thấy đói lúc nào cha thấy mệt, muốn đi nằm.
Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống, xin nhờ con đỡ cha lấy một tay. Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững mẹ dìu con đi những bước đầu ngày.
Một ngày kia cha mẹ già chán sống thì con ơi đừng giận dữ làm gì! Rồi mai này đến phiên, con sẽ hiểu. Ở tuổi này, sống nữa để làm chi?
Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi nhưng suốt đời đã làm tốt cho con. Muốn cho con được nên người xứng đáng. Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn.
Con tức giận có khi còn xấu hổ vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ. Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ.
Hãy giúp mẹ những bước dài mệt mỏi Để người vui đi hết chặng đường đời. Với tình yêu, và cuộc đời phẩm giá Vẫn yêu con như biển rộng sông dài.
Con yêu dấu, khi đến tuổi về già. Cha mẹ không còn tươi như hoa mà nhăn nhó, mặt cau, mắt ướt. Con sẽ thấy không còn vui như trước. Nhưng cũng đừng cau có lại mẹ cha. Vì khi xưa, con khóc óe vang nhà. Mẹ cha vẫn vui tươi như hội.
Nếu cha mẹ tay run không cầm nổi. Một tô cơm mà đánh đổ ra nhà. Xin con đừng gắt mắng hạng người già. Vì lúc bé, con vẫn thường rơi vãi. Mẹ cha vẫn phải khom lưng nhặt lại. Từng miếng cơm, chút thịt con làm văng. Mẹ vừa cười vừa nhìn con lăng xăng. Nghe con “xin lỗi” mà ấm lòng hơn tết.
Nếu cha mẹ có nói nhiều, phát mệt. Có những câu lảm nhảm, không đầu đuôi. Con hãy nhớ năm xưa, nằm trong nôi mẹ kể mãi một chuyện xưa cổ tích. Cha cũng vậy, những khi con không thích, lên giường nằm để ngủ giấc hồn nhiên. Cha kể đi kể lại chuyện ông Tiên. Chuyện Tướng Cướp, Thạch Sanh, nhiều chuyện bịa.
Nếu cha mẹ rồi ít năng tắm rửa. Con cũng đừng bịt mũi, dang xa. Bởi khi xưa, mẹ phải gọi cả nhà. Mới tắm được cho con một lát. Con nghịch chơi, người dính đầy bụi cát. Mực lấm lem, tay chân bẩn như ma. Mẹ mới dội nước, con đã khóc la. Không chịu tắm, không chịu vào bồn rửa. Cha phải dỗ con hoài, con mới sửa. Mãi lớn khôn, mới đi tắm một mình.
Nếu mẹ cha rồi không hiểu văn minh. Máy móc mới đủ hình đủ kiểu. Cũng đừng cười chê ông bà già hủ lậu. Mà nên giảng cho cha mẹ cách dùng. Vì năm con hai tuổi, cái gì cũng lạ lùng. Cha mẹ phải cầm tay con, chỉ dẫn. Rồi lớn lên, cha dạy con cẩn thận. Đừng nghịch máy này, đừng đụng vật kia. Cha giảng cho con từng chút, từng ly. Cách mở radio, bật đèn, mở bếp, vặn tivi. Con đã nở những nụ cười hạnh phúc.
Nếu mẹ cha mà nhớ, quên tùy lúc. Đừng cằn nhằn cha mẹ ngu khờ. Biết bao lần con quên sách vở ở nhà. Cha phải chạy như bay về nhà lấy. Điều quan trọng là cha mẹ cần được thấy. Dáng hình con quanh quẩn đâu đây. Ngửi hơi con mà trong mắt cay cay. Con còn đó, tim cha đầy máu nóng.
Nếu mẹ cha quá già không muốn sống. Con hãy hiểu cho: rồi tới lúc con cũng già. Sẽ tới hồi cuộc sống như lướt qua. Ý sống hết, mà chỉ còn tồn tại. Một cây khô, một cánh hoa vương vãi. Một bộ xương có hiểu biết vật vờ. Những kỷ niệm xưa đầy ắp, chan hòa. Trong ánh mắt, trong dấu tay run rẩy. Hơi thở ngập ngừng, âm thanh lẩy bẩy. Không ham vui, chỉ còn chút tình yêu.
Tình yêu con, yêu cháu thật nhiều. Óc chỉ thấy tên con và dáng dấp. Tim chỉ chứa bóng hình con tấp nập. Dấu chân xưa chạy nhảy tung tăng. Từng nốt muỗi đau, từng cơn nhức trong răng. Từng cơn sốt đổi da, đổi thịt. Mẹ cha đã từng bao đêm quên mệt. Ngồi bên con, nghe hơi thở đều hòa. Dù cho con khó chịu, khóc la. Cha mẹ vẫn dấu yêu con trên hết.
Và, bây giờ, khi tới gần cõi chết. Vật dụng mang theo vẫn chỉ bóng hình con. Còn chút hơi tàn, cha mẹ mong tặng con: Niềm hạnh phúc, sướng vui bất tận. Thôi, vài hàng, của mấy người sắp lẫn. Cha mẹ sẽ quên đã từng tặng hành trang. Kiến thức, thông minh, sắc đẹp... con đang mang. Những hiểu biết về cuộc đời gian khó. Những can đảm, chai lì, không biết sợ. Để con thành người tài giỏi hôm nay.
Những bằng cấp mà con có trong tay. Là kết quả của bao đêm mẹ khóc. Là rụng rơi của bao nhiêu sợi tóc. Của ngàn ngày đưa đón con đi. Thôi, nói làm chi? Nhắc làm chi? Mẹ đang nói: hãy đừng làm con mệt... Nghỉ đi con, để vui thỏa ngày mai...
Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng. Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.
Cũng có lúc con thường hay trách móc, chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần. Xưa kia bên nôi, giờ con sắp ngủ chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngung.
Có những lúc cha già không muốn tắm Đừng giận cha và la mắng nặng lời. Ngày còn nhỏ con vẫn thường sợ nước từng van xin “đừng bắt tắm, mẹ ơi!”
Những lúc cha không quen xài máy móc, chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu. Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ có khi nào cha trách móc con đâu?
Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn khiến cho con mất hứng thú chuyện trò. Nếu không phải là niềm vui đối thoại xin đến gần và hãy lắng nghe cha.
Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa,dừng ép thêm, già có lúc biếng ăn Con cần biết lúc nào cha thấy đói lúc nào cha thấy mệt, muốn đi nằm.
Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống, xin nhờ con đỡ cha lấy một tay. Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững mẹ dìu con đi những bước đầu ngày.
Một ngày kia cha mẹ già chán sống thì con ơi đừng giận dữ làm gì! Rồi mai này đến phiên, con sẽ hiểu. Ở tuổi này, sống nữa để làm chi?
Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi nhưng suốt đời đã làm tốt cho con. Muốn cho con được nên người xứng đáng. Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn.
Con tức giận có khi còn xấu hổ vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ. Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ.
Hãy giúp mẹ những bước dài mệt mỏi Để người vui đi hết chặng đường đời. Với tình yêu, và cuộc đời phẩm giá Vẫn yêu con như biển rộng sông dài.
Con yêu dấu, khi đến tuổi về già. Cha mẹ không còn tươi như hoa mà nhăn nhó, mặt cau, mắt ướt. Con sẽ thấy không còn vui như trước. Nhưng cũng đừng cau có lại mẹ cha. Vì khi xưa, con khóc óe vang nhà. Mẹ cha vẫn vui tươi như hội.
Nếu cha mẹ tay run không cầm nổi. Một tô cơm mà đánh đổ ra nhà. Xin con đừng gắt mắng hạng người già. Vì lúc bé, con vẫn thường rơi vãi. Mẹ cha vẫn phải khom lưng nhặt lại. Từng miếng cơm, chút thịt con làm văng. Mẹ vừa cười vừa nhìn con lăng xăng. Nghe con “xin lỗi” mà ấm lòng hơn tết.
Nếu cha mẹ có nói nhiều, phát mệt. Có những câu lảm nhảm, không đầu đuôi. Con hãy nhớ năm xưa, nằm trong nôi mẹ kể mãi một chuyện xưa cổ tích. Cha cũng vậy, những khi con không thích, lên giường nằm để ngủ giấc hồn nhiên. Cha kể đi kể lại chuyện ông Tiên. Chuyện Tướng Cướp, Thạch Sanh, nhiều chuyện bịa.
Nếu cha mẹ rồi ít năng tắm rửa. Con cũng đừng bịt mũi, dang xa. Bởi khi xưa, mẹ phải gọi cả nhà. Mới tắm được cho con một lát. Con nghịch chơi, người dính đầy bụi cát. Mực lấm lem, tay chân bẩn như ma. Mẹ mới dội nước, con đã khóc la. Không chịu tắm, không chịu vào bồn rửa. Cha phải dỗ con hoài, con mới sửa. Mãi lớn khôn, mới đi tắm một mình.
Nếu mẹ cha rồi không hiểu văn minh. Máy móc mới đủ hình đủ kiểu. Cũng đừng cười chê ông bà già hủ lậu. Mà nên giảng cho cha mẹ cách dùng. Vì năm con hai tuổi, cái gì cũng lạ lùng. Cha mẹ phải cầm tay con, chỉ dẫn. Rồi lớn lên, cha dạy con cẩn thận. Đừng nghịch máy này, đừng đụng vật kia. Cha giảng cho con từng chút, từng ly. Cách mở radio, bật đèn, mở bếp, vặn tivi. Con đã nở những nụ cười hạnh phúc.
Nếu mẹ cha mà nhớ, quên tùy lúc. Đừng cằn nhằn cha mẹ ngu khờ. Biết bao lần con quên sách vở ở nhà. Cha phải chạy như bay về nhà lấy. Điều quan trọng là cha mẹ cần được thấy. Dáng hình con quanh quẩn đâu đây. Ngửi hơi con mà trong mắt cay cay. Con còn đó, tim cha đầy máu nóng.
Nếu mẹ cha quá già không muốn sống. Con hãy hiểu cho: rồi tới lúc con cũng già. Sẽ tới hồi cuộc sống như lướt qua. Ý sống hết, mà chỉ còn tồn tại. Một cây khô, một cánh hoa vương vãi. Một bộ xương có hiểu biết vật vờ. Những kỷ niệm xưa đầy ắp, chan hòa. Trong ánh mắt, trong dấu tay run rẩy. Hơi thở ngập ngừng, âm thanh lẩy bẩy. Không ham vui, chỉ còn chút tình yêu.
Tình yêu con, yêu cháu thật nhiều. Óc chỉ thấy tên con và dáng dấp. Tim chỉ chứa bóng hình con tấp nập. Dấu chân xưa chạy nhảy tung tăng. Từng nốt muỗi đau, từng cơn nhức trong răng. Từng cơn sốt đổi da, đổi thịt. Mẹ cha đã từng bao đêm quên mệt. Ngồi bên con, nghe hơi thở đều hòa. Dù cho con khó chịu, khóc la. Cha mẹ vẫn dấu yêu con trên hết.
Và, bây giờ, khi tới gần cõi chết. Vật dụng mang theo vẫn chỉ bóng hình con. Còn chút hơi tàn, cha mẹ mong tặng con: Niềm hạnh phúc, sướng vui bất tận. Thôi, vài hàng, của mấy người sắp lẫn. Cha mẹ sẽ quên đã từng tặng hành trang. Kiến thức, thông minh, sắc đẹp... con đang mang. Những hiểu biết về cuộc đời gian khó. Những can đảm, chai lì, không biết sợ. Để con thành người tài giỏi hôm nay.
Những bằng cấp mà con có trong tay. Là kết quả của bao đêm mẹ khóc. Là rụng rơi của bao nhiêu sợi tóc. Của ngàn ngày đưa đón con đi. Thôi, nói làm chi? Nhắc làm chi? Mẹ đang nói: hãy đừng làm con mệt... Nghỉ đi con, để vui thỏa ngày mai...
Được sửa bởi HongPhuc12c ngày 15/09/10, 10:56 pm; sửa lần 2. (Reason for editing : Mod xin phép chuyển bài viết vào mục này cho hợp lý hơn :-))
LQH- Ngó nghiêng diễn đàn
- Tổng số bài gửi : 15
Mức độ đóng góp : 373
Điểm được cảm ơn : 20
Ngày tham gia : 05/07/2010
Re: Nếu một mai
Cảm ơn LQH một bài tùy bút hay!
Các hạ này đọc xong mới lơ mơ hiểu các cụ ngày xưa dạy rằng:
"Sinh con rồi mới sinh cha
Sinh cháu giữ nhà thì mới sinh ông"
Chí lý chí ... dân gian!
Các hạ này đọc xong mới lơ mơ hiểu các cụ ngày xưa dạy rằng:
"Sinh con rồi mới sinh cha
Sinh cháu giữ nhà thì mới sinh ông"
Chí lý chí ... dân gian!
Re: Nếu một mai
Đọc bài viết này mình thật xúc động. Cả cuộc đời từ lúc sinh con ra cho đến khi con trưởng thành cha mẹ luôn dõi theo chăm sóc, yêu thương con không bao giờ vơi cạn, nhưng ngược lại đâu đó vẫn còn có những người con không cảm nhận được tình cảm mà cha mẹ dành cho.
Những ai còn cha, còn mẹ hãy gìn giữ yêu thương tình cảm thiêng liêng mà cha mẹ dành tất cả một đời cho mình và nhớ rằng câu tục ngữ ngàn đời đã đúc kết : " Công cha như núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" chẳng sai chút nào.
Cảm ơn bạn LQH đã post bài thật ý nghĩa nhen.
Những ai còn cha, còn mẹ hãy gìn giữ yêu thương tình cảm thiêng liêng mà cha mẹ dành tất cả một đời cho mình và nhớ rằng câu tục ngữ ngàn đời đã đúc kết : " Công cha như núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" chẳng sai chút nào.
Cảm ơn bạn LQH đã post bài thật ý nghĩa nhen.
chim canh cut- Yêu diễn đàn rồi
- Tổng số bài gửi : 296
Mức độ đóng góp : 3709
Điểm được cảm ơn : 176
Ngày tham gia : 05/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Bình Dương
DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2 :: CÂU LẠC BỘ :: Văn thơ, vui cười, giải trí :: Truyện ngắn, tùy bút, tiểu phẩm
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|