DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.


Join the forum, it's quick and easy

DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.
DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
MỖI NGÀY MỘT LỜI HAY

Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm :: 2 Bots

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm

» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm

» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am

» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am

» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm

» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm

» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm

» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm

» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am

» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am

» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm

» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am

» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am

» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm

» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am

» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm

» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am

» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm

» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm

» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am

» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm

» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am

» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm

» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm

» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm

LƯỢT TRUY CẬP

Visiting
Liên kết
Diễn đàn PTTH Hoằng Hóa 2 Hoanghoa2.com

Cổng thông tin điện tử Thanh Hóa Thanhhoa.gov.vn
TỪ ĐIỂN TRỰC TUYẾN

Chọn từ điển:
Từ cần tra:
© Cftanhiep Groups

CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ

24/05/14, 11:54 pm by linhhoai

Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng

Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …

[ Full reading ]

Comments: 0

TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ

24/05/14, 09:34 pm by linhhoai

Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ

Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …

[ Full reading ]

Comments: 0

LỜI THẦY DẠY

13/04/14, 01:26 am by linhhoai

LỜI CỦA THẤY ....

Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …

[ Full reading ]

Comments: 0

Thời gian trôi?

13/04/14, 12:24 am by HHM

Thời gian ơi hãy trở lại?

Comments: 0

Sống chân thường

13/12/13, 11:34 pm by linhhoai


Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …

[ Full reading ]

Comments: 0

Top posting users this week
No user

NGOẠI TỆ
Tỷ giá
(Nguồn: )
GIÁ VÀNG
Giá Vàng 9999
Mua
Bán
(Nguồn: )
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious
♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Music-11
Nhấn nút Play để nghe
CLICK VÀO ĐÂY Để yêu cầu

Xem thêm hướng dẫn
RSS feeds


Yahoo! 
MSN 



"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

+4
Hoàng Hùng Sơn
nhatkychoanh
HongPhuc12c
CCBG
8 posters

Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by CCBG 11/07/10, 04:03 pm

Mong bạn thao thức đêm dài để quý ánh nắng ban mai.
Mong bạn gặp cơn mưa để quý những ngày nắng đẹp.
Mong bạn bận rộn để trân trọng giây phút thảnh thơi.
Mong bạn có lúc buồn để nhận giá trị của niềm vui.
Mong bạn nếm trải nỗi đau để chia sẻ với những người đồng cảnh.
Mong ban đôi lần vấp ngã để trải nghiệm thấy mình lớn khôn.
Mong bạn có lần mất mát để biết ơn những gì đang có.
Mong bạn khóc được để xoá nhoà tổn thương mang theo thời gian.
Mong bạn giữ được ký ức tình yêu qua bão tố cuộc đời.
Mong bạn sống thật lòng ngày gặp mặt để thanh thản khi nói lời chia tay.
HÃY KỂ NHỮNG GÌ BẠN CẢM NHẬN VỀ BẠN CHÚNG TA, VỀ NHỮNG NGƯỜI THÂN YÊU, VỀ ĐỒNG BÀO, ĐỒNG CHÍ ... ĐỂ CHÚNG TA CÙNG CHIA SẺ!
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by HongPhuc12c 11/07/10, 05:49 pm

"...Dù đến dù đi, tôi cũng xin tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi tình sang ngời”
HongPhuc12c
HongPhuc12c
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1378
Mức độ đóng góp : 17241
Điểm được cảm ơn : 1097
Ngày tham gia : 06/07/2010

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Số 0 và âm dương

Bài gửi by CCBG 15/07/10, 04:49 pm

Câu chuyện này đã cũ với K9295, nhưng các hạ thấy rằng cuộc sống chúng ta vẫn đang còn nhiều điều tương tự, xin đăng lên đây để có những niềm tin nho nhỏ, để tưởng nhớ và ước mong cho linh hồn những bạn K9295 đã ra đi được vào cửa thiên đường:

"Bạn bè ai cũng khâm phục tài học và hiểu rộng của hắn. Vậy mà đợt thi đại học vừa rồi, hắn rớt! Hắn thấy cuộc đời mình là một con số 0. Hắn không dám ngẩng mặt nhìn người thân và bạn bè, mà ủ mình vào căn phòng kín mít.

Đến một ngày, nỗi thất vọng bao trùm căn phòng đen như mực. Hắn tự tử! Cuộc đời tưởng như đã đi vào cõi âm vô tận. May sao, mẹ hắn phát hiện sớm và kịp đưa vào bệnh viện. Hắn tỉnh dần. Cạnh bên giường, mẹ hắn với đôi mắt quầng thâm, đau khổ. Hắn thấy lòng hối hận.

Kế bên giường hắn nằm là giường của một bệnh nhân bị ung thư. Nó - con bé mới học lớp 12 - mang trong mình căn bệnh ung thư máu. Hằng tuần phải chịu những cơn đau đớn khi truyền hóa chất và thay máu. Vậy mà nó lúc nào cũng cười, bảo cuộc sống đối với nó là những chuỗi ngày tươi đẹp. Chỉ có một nỗi buồn duy nhất là không được học tiếp và chưa một lần biết được cảm giác thi đại học.

Hắn chợt nhận ra mình đang có niềm hạnh phúc mà nhiều người không thể có. Ra viện, hắn mang sách vở vào học với nó. Hắn dạy nó những kiến thức trong nhà trường. Nó dạy lại hắn cách sống lạc quan, không lùi bước trước số phận. Cuộc sống hắn bước qua vạch số 0 và đi tới những con số dương bất tận: một niềm tin, trăm điều hạnh phúc và vạn nụ cười...
"


Xin lỗi nếu các hạ làm các bạn buồn, nhưng "... thời gian cứ trôi, tình người còn mãi..." như chương trình Quà tặng cuộc sống lúc 21:15 trên VTV1 vẫn đưa!
Thân mến!


Được sửa bởi canhchimbatgio ngày 15/07/10, 05:07 pm; sửa lần 1. (Reason for editing : chỉnh font)
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by nhatkychoanh 15/07/10, 05:07 pm

canhchimbatgio đã viết:Bạn bè ai cũng khâm phục tài học và hiểu rộng của hắn. Vậy mà đợt thi đại học vừa rồi, hắn rớt! Hắn thấy cuộc đời mình là một con số 0. Hắn không dám ngẩng mặt nhìn người thân và bạn bè, mà ủ mình vào căn phòng kín mít.

Đến một ngày, nỗi thất vọng bao trùm căn phòng đen như mực. Hắn tự tử! Cuộc đời tưởng như đã đi vào cõi âm vô tận. May sao, mẹ hắn phát hiện sớm và kịp đưa vào bệnh viện. Hắn tỉnh dần. Cạnh bên giường, mẹ hắn với đôi mắt quầng thâm, đau khổ. Hắn thấy lòng hối hận.

Kế bên giường hắn nằm là giường của một bệnh nhân bị ung thư. Nó - con bé mới học lớp 12 - mang trong mình căn bệnh ung thư máu. Hằng tuần phải chịu những cơn đau đớn khi truyền hóa chất và thay máu. Vậy mà nó lúc nào cũng cười, bảo cuộc sống đối với nó là những chuỗi ngày tươi đẹp. Chỉ có một nỗi buồn duy nhất là không được học tiếp và chưa một lần biết được cảm giác thi đại học.

Hắn chợt nhận ra mình đang có niềm hạnh phúc mà nhiều người không thể có. Ra viện, hắn mang sách vở vào học với nó. Hắn dạy nó những kiến thức trong nhà trường. Nó dạy lại hắn cách sống lạc quan, không lùi bước trước số phận. Cuộc sống hắn bước qua vạch số 0 và đi tới những con số dương bất tận: một niền tin, trăm điều hạnh phúc và vạn nụ cười...
Um, mọi thứ đến và đi chỉ là thời điểm, tình yêu cũng vậy, cái chết cũng vậy. Có 1 lúc nào đó mình nghĩ mình có thể chết được vì một ai đó. Rồi vài ngày sau, vài giờ sau, thậm trí vài phút sau, mới biết rằng mình thật ngớ ngẫn. Hắn là ai mà hâm thế nhỉ, nếu chỉ có vậy mà chết thì ai cũng cần có 100 cuộc đời để chết. Mà chúng ta ai cũng chỉ có một, vậy xin cảm ơn bức thông điệp của Canhchimbatgio rất, rất nhiều.
avatar
nhatkychoanh
Yêu diễn đàn rồi
Yêu diễn đàn rồi

Tổng số bài gửi : 160
Mức độ đóng góp : 2030
Điểm được cảm ơn : 238
Ngày tham gia : 07/07/2010

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Lý do cho một tình yêu

Bài gửi by CCBG 17/07/10, 10:44 am

Một cô gái hỏi bạn trai của mình:
− Tại sao anh yêu em?
− Sao em lại hỏi như thế ,sao anh tìm được lý do chứ!-chàng trai trả lời
− Không có lý do gì tức là anh không yêu em
− Em không thể suy diễn như thế được
− Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lý do anh ta yêu cô ấy
− Thôi được ,anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan . Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác.
Cô gái cảm thấy rất hài lòng.

Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp, nhưng rất may cơ vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng. Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình

"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp. Thế thì với vết sẹo trên mặt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu. Vậy thì anh không thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn. Đây không phải lý do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em. Bây giờ anh không thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó , than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều. Anh không nên yêu em nữa
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em . Em có cần lý do nào nữa không em yêu."


Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần một lý do nào nữa. Còn các bạn có bao giờ hởi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn không?
Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lý do đâu bạn ạ.
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by HongPhuc12c 17/07/10, 01:55 pm

canhchimbatgio đã viết:Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
− Tại sao anh yêu em?
− Sao em lại hỏi như thế ,sao anh tìm được lý do chứ!-chàng trai trả lời
− Không có lý do gì tức là anh không yêu em
− Em không thể suy diễn như thế được
− Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lý do anh ta yêu cô ấy
− Thôi được ,anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan . Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác.
Cô gái cảm thấy rất hài lòng.

Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp, nhưng rất may cơ vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng . Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình

"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp. Thế thì với vết sẹo trên mặt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu . Vậy thì anh không thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn . Đây không phải lý do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em. Bây giờ anh không thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó , than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều . Anh không nên yêu em nữa
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em . Em có cần lý do nào nữa không em yêu."


Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần một lý do nào nữa . Còn các bạn có bao giờ hởi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn không?
Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lý do đâu bạn ạ.
• “ Không cần biết em từ đâu, không cần biết em ngày sau….Yêu em và chỉ biết đó là em”? Tình yêu mù quáng như vậy sao? Có mà “hâm”. Theo tui cần vẫn phải có lí do, dù lí do đó rất mơ hồ, rất vơ vẫn, vẫn có lí do để yêu, còn nếu không chỉ là cảm tính.hihi, theo anh CánhChim thi sao?tranh luận tí đê, ềhê
HongPhuc12c
HongPhuc12c
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1378
Mức độ đóng góp : 17241
Điểm được cảm ơn : 1097
Ngày tham gia : 06/07/2010

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Một bức thư gửi người tôi yêu: "Tin đi nhé, em yêu ơi!"

Bài gửi by CCBG 19/07/10, 11:50 am

HongPhuc12c đã viết: “ Không cần biết em từ đâu, không cần biết em ngày sau….Yêu em và chỉ biết đó là em”? Tình yêu mù quáng như vậy sao? Có mà “hâm”. Theo tui cần vẫn phải có lí do, dù lí do đó rất mơ hồ, rất vơ vẫn, vẫn có lí do để yêu, còn nếu không chỉ là cảm tính.hihi, theo anh CánhChim thi sao?tranh luận tí đê, ềhê

Chào bạn Hồng Phúc,

Cảm ơn bạn và các bạn đọc rất nhiều đã đọc bài của các hạ!
Thực ra, tranh luận là điều các hạ không ham. Các hạ cũng ít khi giãi bày tâm sự của mình.
Người ta bảo: "Nếu bạn cứ đoán tâm trạng của người khác, tuy bạn đoán rất đúng, nhưng tâm hồn bạn đã không còn của riêng mình" , nhưng vì thịnh tình của bạn thì các hạ chỉ muốn "phô bày" đôi chút điều các hạ đã trăn trở̃, đã gửi .... nhưng "đối tác" của các hạ không biết có hiểu chăng!
Nhưng thôi, tình yêu vốn đã thế mà!
Xin bày tỏ bức thư này bằng nguyên văn và các hạ xin lỗi nếu làm ai đó bận lòng:

"Em ạ, anh không phải là người hoàn hảo, anh cũng không quá tài giỏi nên anh sẽ không hứa trước là sẽ mang lại cho em những gì tốt đẹp nhất đâu…
Nhưng... Bởi vì chưa bao giờ anh nghĩ rằng tình cảm mình giành cho em chỉ vì em xinh đẹp, hay nếu có, nó chỉ là chút gì thoáng quá, thật nhỏ nhoi, kiểu như vui khi có ai đó nhắc đến em kèm theo lời khen. Thời gian sẽ bào mòn dần tất cả những gì thuộc về vẻ bên ngoài, nếu tự hỏi rằng phần nào của cuộc sống dài hơn, phần trẻ trung và phần già đi, tất nhiên sẽ có ngay câu trả lời mọi người sống nhiều hơn với khoàng thời gian đã già đi, hay xấu đi rất nhiều. Anh nhìn thấy ở em những vẻ đẹp sâu trong tâm hồn, tất nhiên cả những điều không thú vị nho nhỏ, nhưng chắc chắn chính những vẻ đẹp kia đã cuốn anh vào tình yêu như một cơn gió khó cưỡng. Nếu muốn tìm thấy sự tâm giao anh sẽ là sự lựa chọn tốt mà em có thể. Hãy tin là thế nhé
Bởi vì cuộc sống của anh do hai bàn tay anh tạo nên, những vấp ngã không bao giờ khiến anh đổ gục. Hãy tin rằng rồi anh cũng sẽ tạo nên cuộc sống không quá mệt mỏi. Vì những gì đang có và sẽ có, anh có thể làm tất cả.

Bởi vì anh tin rằng yêu là cảm nhận. Và quan trọng là chúng ta đều mong tiến đến những gì bền vững. Một chút mãnh liệt tồn tại thoáng qua, hay nồng cháy trong phút chốc rốt cuộc chỉ mang lại nhiều tiếng thở dài. Để cảm xúc dẫn dắt không phải là xấu, nhưng rồi sẽ ra sao nếu cứ mãi để cảm xúc chi phối, hạnh phúc tồn tại đựoc còn bao gồm trách nhiệm, sự thấu hiểu.... và nhất là không được đốt hết những tình cảm của mình trong chốc lát rồi để nó tàn đi không giữ được. Hôm nay yêu nồng cháy, mai thấy nhàn nhạt, thêm một thời gian góp nhặt lại cháy thêm vài phút, thế nên chăng.
Và vì anh biết rằng em, sau những cú vấp đáng sợ, rồi sẽ đi tìm một hạnh phúc thực sự bình yên . Tìm một người có thể yêu em, hiểu em, chia sẻ trọn vẹn cuộc sống với em không chỉ một năm, hai năm mà là mãi mãi. Tìm một người biết nuôi dưỡng tình yêu, biết sống vì em ....
"


Được sửa bởi canhchimbatgio ngày 19/07/10, 11:55 am; sửa lần 1. (Reason for editing : chỉnh font)
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by Hoàng Hùng Sơn 22/07/10, 10:16 am

HongPhuc12c đã viết:
canhchimbatgio đã viết:
Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lý do đâu bạn ạ.
• “ Không cần biết em từ đâu, không cần biết em ngày sau….Yêu em và chỉ biết đó là em”? Tình yêu mù quáng như vậy sao? Có mà “hâm”. Theo tui cần vẫn phải có lí do, dù lí do đó rất mơ hồ, rất vơ vẫn, vẫn có lí do để yêu, còn nếu không chỉ là cảm tính.hihi, theo anh CánhChim thi sao?tranh luận tí đê, ềhê
Minh họa cho tranh luận của hai bạn:

Hoàng Hùng Sơn
Hoàng Hùng Sơn
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1418
Mức độ đóng góp : 14774
Điểm được cảm ơn : 952
Ngày tham gia : 03/07/2010
Tuổi : 46
Đến từ : Làng Kênh

https://www.facebook.com/PLGolfVN

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by tulengoc 23/07/10, 10:12 pm

Đàn ông là vậy đó! “ Không cần biết em từ đâu, không cần biết em ngày sau….Yêu em và chỉ biết đó là em”! đây đúng là một tình yêu có thật, Tôi hoàn toàn thông cảm và chia sẽ với canhchimbatgio, sống và yêu ở thời đại này là vậy!" tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề nuối tiếc"; hay " em về chỉ có một đêm, sáng mai em lại lên đường đi ngay"...còn vô vàn những câu chuyện khác một ai đó đã từng nếm chãi. Qua câu chuyện này chính những người phụ nữ cần hết sức lưu ý, đừng để một phút ngẫu hứng nào đó mà cho anh em chúng tôi có cơ hội yêu như thế này... khổ lắm! "sướng thì ít- khổ thì nhiều".,.
tulengoc
tulengoc
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1234
Mức độ đóng góp : 14468
Điểm được cảm ơn : 992
Ngày tham gia : 06/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by HongPhuc12c 24/07/10, 12:56 am

tulengoc51 đã viết:Đàn ông là vậy đó! “ Không cần biết em từ đâu, không cần biết em ngày sau….Yêu em và chỉ biết đó là em”! đây đúng là một tình yêu có thật, Tôi hoàn toàn thông cảm và chia sẽ với canhchimbatgio, sống và yêu ở thời đại này là vậy!" tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề nuối tiếc"; hay " em về chỉ có một đêm, sáng mai em lại lên đường đi ngay"...còn vô vàn những câu chuyện khác một ai đó đã từng nếm chãi. Qua câu chuyện này chính những người phụ nữ cần hết sức lưu ý, đừng để một phút ngẫu hứng nào đó mà cho anh em chúng tôi có cơ hội yêu như thế này... khổ lắm! "sướng thì ít- khổ thì nhiều".,.
Tiếc chi một đêm , tha thiết chi một đêm, rồi xa nhau ngàn trùng, lệ này cho em, hay lệ này cho anh…để muôn đời nuối tiếc, đêm cuối cùng bên nhau. Hihi

Bạn Tú ới, cái kiểu “tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề nuối tiếc” chắc là tình yêu của người có “vấn đề”, trầm cảm, lãnh cảm, hậu stress, hay tiền tâm thần, hihi
HongPhuc12c
HongPhuc12c
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1378
Mức độ đóng góp : 17241
Điểm được cảm ơn : 1097
Ngày tham gia : 06/07/2010

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Trong yêu thương, không có khái niệm

Bài gửi by CCBG 24/07/10, 09:11 am

Trong Toán học, chúng ta vẫn thường thay số để giải các phương trình, hệ phương trình...
Khi một nhân viên nghỉ việc, người quản lý chỉ việc chọn một người khác có năng lực để thay thế là được, dù có thể hiệu quả công việc của người thay thế không cao bằng người cũ.
Một chi tiết máy gặp sự cố hư hỏng, ta cũng có thể ngay lập tức thay bằng chi tiết khác tương đương. Những chuyện thay thế như vậy trong cuộc sống vốn rất nhiều và chúng giúp cho xã hội tiếp tục vận động trong tiến trình phát triển.
Song, trong tình cảm nói chung, cụ thể là chuyện tình yêu, thì khái niệm thay thế lại là cái gì đó gần như cấm kỵ mà trong mọi hoàn cảnh ta đều không nên áp dụng dù với lý do nào.

Chuyện hợp tan trong tình yêu từ ngàn vạn năm xưa đến muôn triệu năm sau vẫn thế - không thể cưỡng cầu. Nếu có một lúc nào đó phải nói tiếng chia tay thì dẫu vui, dẫu buồn ta vẫn phải thừa nhận rằng đó là một phần tất yếu của cuộc sống và ta chẳng thể làm gì hơn là chấp nhận sự thật ấy để rồi cố gắng đi tiếp quãng đường đời còn lại của mình. Cố gắng níu kéo, cầm giữ một tình yêu, trong một chừng mực nào đó, cũng tốt thôi, miễn là cái cách mà người ta dùng để giữ nhau không "nhuốm màu... tà đạo" - không bạo lực hay phải vận dụng kỳ mưu.
Nếu không thể giữ được nhau, một sự "giải thoát" cho cả hai là điều cần thiết để cả hai bên đối tác có thể thảnh thơi kiếm tìm hạnh phúc mới cho riêng mình.

Thế nhưng kiếm tìm hạnh phúc mới trong trường hợp nầy lại không đồng nghĩa với việc ta ngay lập tức có một người yêu mới. Trái tim con người không giống bộ nhớ của một chiếc máy vi tính nơi ta có thể tha hồ sử dụng các lệnh sao chép, điều chỉnh, xoá... đơn giản như vài động tác nhấn chuột. Thậm chí cả đối với chiếc máy vi tính không có linh hồn thì sau khi đã xóa một tập tin, nội dung tập tin vẫn còn nằm trong Recycle Bin kia mà, để lúc nào đó tình cờ lục lại, bạn sẽ bắt gặp "ngày xưa" vẹn nguyên như mới, bất cứ lúc nào cũng có thể quay về chỉ với một lệnh restore.

Đã có không ít bạn trẻ mang theo mình cái ý nghĩ kỳ lạ ấy - có ngay một người yêu mới để trêu tức, để trả thù người cũ, để người ấy biết rằng ta cũng "đắt giá" như ai.
Bạn mong muốn người ấy phải hối hận vì đã bỏ rơi bạn mà quay lai van xin một chút tình để bạn có cơ hội trút cơn hờn dỗi? Thế bạn có chắc rằng người ấy sẽ "tức", sẽ hối hận như bạn mong đợi không?

Khi không còn yêu nhau thì dù bạn có yêu 100 hay 1000 người đi nữa, với người ta phỏng có khác biệt gì đâu. Thậm chí biết đâu người ấy sẽ chẳng cảm thấy vui vì đã "thoát" khỏi bạn. Ngược lại, nếu như người ta vẫn còn yêu bạn thì nào có hay chi trong việc làm tổn thương người?
Chắc bạn chưa quên rằng người ấy, mới đây, vẫn còn là người bạn hết lòng yêu. Và cũng xin bạn đừng quên rằng trong trường hợp nầy bạn cũng đã đồng thời làm tổn thương luôn cả cái người đang ở ngay bên cạnh bạn.
Làm sao ai có thể không buồn khi biết mình chỉ là một "diễn viên" đóng thế vai, một casscadeur trong vở kịch tình yêu của người khác. Nên chăng?

Lại nói, đến với một người mà trong tim lúc nào cũng là hình ảnh của một người khác thì liệu bạn có thể nào toàn tâm toàn ý với cái mà lúc nầy bạn đang gọi là tình yêu? Mà một khi đã không thể sống trọn vẹn cho tình yêu, bạn làm sao lấp được những khoảng trống, những chông chênh luôn có giữa hai người để giúp tình yêu ấy đơm hoa kết trái? Hạnh phúc làm sao có thể tạo dựng chỉ bằng sự cố gắng của chỉ một người?
Kết cục đổ vỡ của những chuyện tình thay thế rồi cũng sẽ đến. Nghĩ mà xem! Theo đuổi một tình cảm mà bạn biết chắc là không có đoạn kết phải chăng là sự phí phạm thời gian, công sức, và xa hơn là làm chai lì đi cảm xúc của chính mình? Có đáng không, hỡi bạn tôi?

Hẳn nhiên, khi chia tay một mối tình, cái khoảng trống mà người ra đi để lại trong bạn là rất lớn và cảm giác hụt hẫng, chới với ấy sẽ ném bạn vào những khoảng tối mênh mông. Buồn, đau, và biết bao nhiêu trạng thái tiêu cực khác sẽ đến với bạn. Khó chịu lắm và cũng quá xót xa, nhưng ngoài duy nhất cách chịu đựng và chống lại chúng mong một ngày chúng tự giác rời khỏi bạn, bạn không còn giải pháp nào tốt hơn.
Mang một người khác lấp đầy những khoảng trống kia có thể tạm giúp bạn xoa dịu được những cơn đau nhưng tiếc thay đấy chỉ như một liều thuốc giảm đau tức thời chứ không trường cửu. Một ngày nào đó, khi thuốc mất tác dụng, bạn sẽ lại tiếp tục đau, và lần nầy sẽ còn đau hơn nữa bởi lúc nầy bạn phải gánh thêm cả những "tác dụng phụ" của liều thuốc mà chính bạn đã uống vào. Mọi thứ đều có cái giá của nó cả nên nếu không muốn trả giá, đừng đa mang để mà chi.

Chuyện tình yêu muôn đời vẫn thế: đến, không ai cản được; đi, chẳng thể cưỡng cầu. Hãy cứ thuận theo tự nhiên, với những gì mà cuộc sống mang đến. Hãy cho mình một khoảng lặng để có thể nhìn lại những ngày tháng đã đi qua và chuẩn bị cho mình một ngày mai khác. Không ai có thể xây dựng một lâu đài tình ái trên đống hoang tàn, đổ nát của một mối tình, thì bạn ơi đừng cố gắng thay thế tức thời một tình yêu, một người yêu. Cái giá phải trả sẽ lớn hơn nhiều đấy!
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Hãy yêu tha thiết

Bài gửi by CCBG 06/09/10, 11:14 am

HÃY YÊU THA THIẾT  

Đây là bức thư của một người cha gửi cho con gái của mình trước khi từ bỏ cuộc sống của mình để đi về cõi vĩnh hằng.:

"....Con ơi, dù con sợ tình yêu nhưng tình yêu cứ đến.
Nếu đây là niềm vui thì con cứ nâng niu như người mẹ ôm ấp đứa con thơ.
Nếu đây là vết thương lòng cũng có thể tâm hồn con vương vấn. Con đừng bao giờ tự hỏi con rằng người con đang yêu có xứng đáng với con không?. Cái thứ tình yêu mà mặc cả như món hàng ngoài chợ thì cái đó không còn là tình yêu nữa.

Khi con yêu con đừng đắn đo tính toán.
Nếu người yêu con là người nghèo khổ thì con sẽ cùng người ấy lao động xây đắp tô thắm cho tình yêu.
Nếu người yêu con già hơn con thì con sẽ làm cho người ấy trẻ lại với con.
Nếu người yêu của con bị cụt chân thì con sẽ là cái nạng vững chắc của họ.
Tình yêu đẹp nhất sẽ đến với con nếu như con làm dúng theo lời cha dạy.

Con phải luôn cảnh giác xem thử người đó yêu con vì cái gì?
Nếu người đó yêu con vì sắc đẹp thì con nên nhớ rằng: Sắc đẹp của con rồi sẽ tàn.
Nếu người đó yêu con vì con có chức cao thì con hãy khẳng định rằng: Người đó không yêu con.
Con hãy tự bảo họ rằng: "Địa vị không bao giờ đem lại hạnh phúc cho con người, chỉ có tự túc chân chính mới thoả mãn lòng người chân chính."

Con phải độ lượng và giàu lòng tha thứ nếu như họ hối hận thật sự.
Con hãy chung thuỷ với người yêu xây dựng cuộc đời riêng.
Nếu con làm mất hai chữ quí báu đó thì con sẽ hổ thẹn và không được quyền tự hào với chính con, với xã hội.
Nếu con để cho một người nào khác chồng con đặt cái hôn ranh mãnh bẩn thỉu lên môi con thì trước khi hôn họ sẽ khinh con và nhất là sau khi hôn họ sẽ càng khinh con hơn.

Ai sẽ vì con mà chăm sóc đời con. vui khi có tin mừng, buồn khi con gặp sự không may.
Đó chính là chồng của con.
"CON HÃY YÊU ĐI,YÊU THA THIẾT NHƯ NGÀY XƯA MẸ ĐÃ YÊU CHA".......!!!!!
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Thư Karl Mark gửi cho con gái (1)

Bài gửi by hoatrangnguyen 07/09/10, 07:42 pm

Jenny con!

....Con ơi, dù con sợ tình yêu nhưng tình yêu cứ đến. Nếu đây là niềm vui thì con hãy nâng niu như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nếu đây là vết thương lòng cũng có thể tâm hồn con vương vấn. Con đừng bao giờ tự hỏi con rằng người con đang yêu có xứng đáng với con không ? Cái thứ tình yêu mà mặc cả như món hàng ngoài chợ thì cái đó không còn là tình yêu nữa. Khi con yêu con đừng đắn đo tính toán.

Nếu người yêu con là người nghèo khổ thì con sẽ cùng người ấy lao động xây đắp tô thắm cho tình yêu.

Nếu người yêu con già hơn con thì con sẽ làm cho người ấy trẻ lại với con.

Nếu người yêu của con bị cụt chân thì con sẽ là cái nạng vững chắc của họ.

Tình yêu đẹp nhất sẽ đến với con nếu như con làm đúng theo lời cha dạy.Con phải luôn cảnh giác xem thử người đó yêu con vì cái gì ?

Nếu người đó yêu con vì sắc đẹp thì con nên nhớ rằng : Sắc đẹp của con rồi sẽ tàn.

Nếu người đó yêu con vì con có chức cao thì con hãy khẳng định rằng : Người đó không yêu con. Con hãy tự bảo họ rằng : "Địa vị không bao giờ đem lại hạnh phúc cho con người, chỉ có tự túc chân chính mới thoả mãn lòng người chân chính". Con phải độ lượng và giàu lòng tha thứ nếu như họ hối hận thật sự.

Con hãy chung thuỷ với người yêu xây dựng cuộc đời riêng. Nếu con làm mất hai chữ quí báu đó thì con sẽ hổ thẹn và không được quyền tự hào với chính con, với xã hội.Nếu con để cho một người nào khác chồng con đặt cái hôn ranh mãnh bẩn thỉu lên môi con thì trước khi hôn, họ sẽ khinh con và nhất là sau khi hôn họ sẽ càng khinh con hơn.

Ai sẽ vì con mà chăm sóc đời con. Vui khi có tin mừng, buồn khi con gặp sự không may. Đó chính là chồng của con.

Hãy yêu đi, hãy tha thiết yêu đi, yêu như trước đây mẹ con đã yêu cha.

Cha của con
Karl Mark




hoatrangnguyen
hoatrangnguyen
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1068
Mức độ đóng góp : 16113
Điểm được cảm ơn : 621
Ngày tham gia : 04/07/2010
Tuổi : 36
Đến từ : A1 - K02-05

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Thư Karl Mark gửi cho con gái (2)

Bài gửi by hoatrangnguyen 07/09/10, 07:43 pm

Ba chờ con vào trường yên ổn, sắp xếp nơi ăn, chốn ở giữa khung cảnh nội trú rồi mới viết thư cho con.

Sở dĩ như vậy là vì ba muốn con đọc nó khi xa nhà, ấy là lúc con hướng về gia đình nhiều nhất, để thấy rằng gia đình là nơi yên ấm nhất. Một bức tranh chỉ đẹp khi nhìn xa một chút.

Ba muốn rằng con đọc thư ba với một ít nhớ nhung, ba tận dụng sự nhớ nhung ấy như một cửa sổ mở vào tâm hồn. Ba chắc rằng con cười khi đọc thư này vì bố già hay văn vẻ, nhưng cứ để ngòi bút của ba được tự nhiên. Vì hôm nay ba muốn nói với con gái những điều trang nghiêm khác thường, khác với sự nô đùa thân mật trong ngày thường của ba.

Đáng lẽ ra Ba nhường cho Má nói với con những điều ba sắp nói và nội dung của bức thư này chứa đựng những cái nhìn của phái nam đối với phái nữ, điều này ba tưởng ba rành hơn má.

Con đã 18 tuổi rồi, đây chính là lúc con nên biết một số điều trong cuộc sống mà người lớn chưa hề nói với con.

Có thể con tìm thấy sự thật ấy trong một cuốn tiểu thuyết nào ấy có tính chất chuyên môn hoặc mở rộng hơn thế là lãng mạn. Nhưng tốt hơn, ba lấy những điều mà nghĩa vụ làm cha đặt ra. Ba phải nói với con nên có bạn trai trong thời buổi mới. Con không thể khước từ điều ấy được, huống chi người chồng tương lai ấy của con. Theo quan niệm bây giờ (không thể ngoài số bạn trai của con) có bạn trai không phải la giao du luông tuồng với họ.

Có những câu nói đùa quá trớn của họ làm con phải dùng từ lạnh giá của người con gái. Nhưng không vì thế mà con luôn trình diện với bộ mặt đăm đăm, một bộ mặt kín cổng tường cao, làm tắt hết mọi niềm cảm hứng làm xa lánh những người bạn trai của con đồng thời làm xa may mắn gặp chuyện tốt đẹp.

Một hài ngữ có câu “Người con gái là một đoá hồng”.
Đúng đấy con ạ!. Hãy là một hoa hồng để mọi người chiêm ngưỡng, thèm muốn. Nhưng hãy là cái gai đâm vào những bàn tay tàn bạo.

Một buổi chiều nào đó con sẽ nhận được một bức thư tình, điều ấy không phải là một trọng hệ đâu con mà phải giấu ba má. Trái lại ba muốn con thông báo cái hân hạnh ấy của con với ba má và quả là môt tủi nhục cho 01 thiếu nữ hay bố mẹ của thiếu nữ không có một bức thư xanh nào đến.

Con có quyền yêu hoặc không yêu nhưng quyền tỏ tình là của phái nam, con nghe rõ: không bao giờ được giành quyền ấy của họ và không bao giờ tố cáo cho mọi người biết hết sự việc vừa xảy ra vì điều ấy làm cho con thoả mãn lắm. Trước hết, không lịch sự với người đưa thư kế là con đặt ra vấn đề tự ái không cần thiết cho người con trai. Con thử xem lan truyền cho hàng phố biết chuyện 01 người con trai vừa bị từ chối tình yêu thì còn thể diện nào cho nạn nhân ấy nữa.

Chắc con gái ba không đến nổi thiếu giáo dục đến độ phải trả lá thư về cho nguyên chủ. Luật tình yêu đòi hỏi phải tế nhị và lịch sự như là mọi trò chơi thanh nhã khác con ạ!

Nhưng làm sao biết được nên từ chối hay nhận tình yêu mới chớm nở vừa hiện đến tay con. Nếu con không chê thì ba má có một kinh nghiệm hạnh phúc, ba không muốn dìm con người sẽ tiến rồi đạt đến vô định. Con chớ lo rằng những quan niệm của ba má đi trái với lòng con vì như thế bóp méo nhiệm vụ của tình cảm vừa mới chớm nở. Ba muốn giúp con rõ những yếu tố lựa chọn những quyền quyết định tới khi con trưởng thành. Nghĩa là 03 năm nữa mới thuộc về con, con có thể kết hợp với người nghệ sĩ nghèo, nhưng ba nói với con rằng:

“Cười nghệ thuật là cười sự đau khổ” .

Nhưng nếu vì thế mà con quyết định sự nghèo nàn của nghệ sĩ thì ba má chúc con lên đường may mắn.

Cuộc đời là một biểu thức số di động, ba má không thể cho con lời khuyên có giá trị trong bất kì một trường hợp nào như một thứ cẩm nang mà khi họ xem các sư phụ có thói quen trao đổi đệ tử. Những đường đời ba má đi qua rất nhiều có thể nào biết mà không chia sẻ những điều mà mình biết cho con, người mà ba má rất thương yêu. Nhân danh sự yêu thương đó, ba má xin chân thành tuyệt đối, dù con có phạm tội gì, ba má cũng sẵn sàng tha thứ. Sự che giấu là đầu dây của mọi tội lỗi.

Con nên tham gia bằng buổi họp tập thể, với điều kiện nó không là môi trường thích hợp cho vụng trộm thiếu đẹp đẽ, ba muốn nói những buổi dạ hội kéo dài quá nữa đêm, khiêu vũ là một cử chỉ ăn sâu vào các tập tục phương tây. Ở xứ người sự nồng nhiệt bộc lộ sự yêu đời mà thôi. Khiêu vũ biến thành trò lợi dụng “ma sát” có thể đưa con đến đường phạm tội.

Một chàng trai có mời con dự sinh nhật ư? Con có thể nhận lời với điều kiện: người bạn ấy có giáo dục và đã quen con từ lâu. Tốt hơn hết là con nên cáo biệt chạy dài sau bữa ăn, con nên giữ bình tĩnh cho lí trí của con “nhất định không uống rượu”. Ba biết rằng con phải can đảm lắm mới giã từ sớm như vậy. Nhưng tất cả nghệ thuật gây nên tình yêu của người con gái là không bao giờ cho chiêm ngưỡng và hưởng trọn niềm chiêm ngưỡng. Con không nên đặt mình vào thế yếu, con biết đâu tình yêu cũng có tranh chấp “kẻ yếu ngồi trước”. Không yêu sao được khi con đến bên phòng riêng của chàng có đèn mờ ảo, có âm nhạc êm dịu, có lời tình yêu ngọt ngào, có cả những cử chỉ yêu thương. Cũng vậy con nên tránh những cảnh bắt con vào sự mềm yếu: một khúc sông vắng, một bóng tối rạp xinê, một đoạn đường về khuya, một góc sân mờ ảo, một công viên vắng người, biết rằng kẻ thắng là kẻ mạnh. Con cũng không nên từ chối môt bó hoa tươi mà chàng tặng con, nhận đi con ạ, đó là tặng phẩm tinh khiết của người phụ nữ.

Tình yêu không phải là một tội lỗi, nhưng con gái của ba cũng phải biết khước từ những tặng phẩm đáng giá, nó thường ẩn nấp sự mua chuộc. Kẻ không muốn bán hãy khước từ giá mua dù giá mua ấy có cao đến đâu.

Ba nhớ mang máng hình như Marixem Bretucha nói rằng:

“Cái đẹp được biếu tặng chỉ để nơi xa”.

Nếu con chưa có ý định kết ước lâu dài thì hãy từ chối ngay những món quà chứa đựng sự kết ước: 01 chiếc nhẫn, một món nữ trang.

Ba hỏi khi trai gái đoạn tuyệt tình yêu thì họ sẽ làm gì đầu tiên? Ho đòi nhau thư từ và ảnh con ạ. Buồn cười nhỉ, khi họ tha thiết với nhau những lời nồng cháy, trao cho nhau những bức ảnh mà mặt trái đề những lời tặng nồng nàn. Nhưng khi bản tình ca đã dở dang, chàng và nàng thay nhau đòi văn kiện. Ba muốn con nên dè dặt trước thì hơn để có đủ nghị lực kìm hãm lòng cuồng nhiệt mà ai cũng có, sau cùng là hận thù, không có gì hơn là hận thù. Ba không muốn con lúc ấy là kẻ yếu, mọi ngôn ngữ dè dặt hơn con ạ, có điều này ba muốn nói với con nhưng còn ngại: Chậc! cứ nói, dù ba biết rằng nhiều phụ nữ thực hiện cách tưởng tượng thường chứng kiến trên màn ảnh, ấy là lúc chàng và nàng hôn nhau đắm đuối dường như quên cả đất trời con ạ. Những cử chỉ ấy con nên tránh, không nên ban phát cho một người chưa phải là chồng con. Ba có thể mang tiếng là cổ hủ khi nói ra như thế, thà như thế còn hơn thấy con mất tự chủ sau cử chỉ ấy.

Một nhà văn nào đó đã nói: “Có thể đàn bà như một cái máy, chỉ cần tác động lên một cái nút nào đó thì tất cả điều chuyển động”. Sở dĩ ba phải đề phòng quá xa như vậy là vì có một số bạn trai trẻ ngày nay ghê lắm, họ thuộc dòng ái tình. Có thể là ba không thể nói với bộ óc ngây thơ của con. Con có thể chỉ cho hơn hay sự kính trọng ấy khác với nền tảng tòa nhà “ái tình rút nó đi là tất cả sự sụp đổ”. Nhưng duyên dáng trời cho sắc đẹp con gái ba, một sắc đẹp tuy không nhiều lắm nhưng cũng đủ làm mơ mộng một số thanh niên. Cảm ơn trời về điều đó. Những sắc đẹp và hình bóng đó đã làm cho con người suy nghĩ và phân vân. Ba có một mẹo vặt gíup con không phải thắc mắc, sử dụng một ít có quan sát để biết ngay anh chàng này ăn nói trôi chảy , có vẻ như là ba hoa , lời nói trơn tru, bóng bẫy rõ là anh chàng này bình tĩnh lắm. Anh có những đề nghị táo bạo với con chẳng hạn muốn đưa con khiêu vũ đến đêm suốt sáng dù chỉ quen sơ sơ với con thôi. Anh chàng luôn nói về mình sẵn sàng kiếm dịp phô bày, có nghĩa cũng như dòng dõi của mình thêm.

Một dấu hiệu rõ ràng, ý có vẻ thèm khát phụ nữ. Khéo léo cầm đôi môi, bàn tay, hơn thế nữa. Hẳn là con nguời chạy nhanh (dòng tình ham tốc độ luôn có vẻ nóng chảy chiếm đoạt con ạ) con nên gạt nhẹ hẳn đi. Nhưng con thấy một chàng trai hằng ngày ăn nói cử chỉ lưu loát nhưng bỗng nhiên mất lời ngọng nghịu trước mặt con. Ô hay! bất cứ đổi sắc thế kia, lại bàn tay cứ run rẩy, con người đâu mà vụng về thế. Cầm 01 cốc nước cũng đổ bắn lên áo dài của con. Anh ta luôn sợ sệt và e thẹn, dù hằng ngày là 01 người bình thường. Không, anh ta kiên nhẫn và lạ lùng làm sao, lại đứng đón con suốt tháng trời ở góc cây đó phía đầu đường, thời gian như không có ý nghĩa, chơi với anh ta, anh ta có nhiều cử chỉ săn sóc con chu đáo, phái đẹp là phái thiêng liêng đối với anh ta.

Con ạ! Anh ta đấy! Cây si đấy!. Như các cô gái ngày nay thường thích gọi. Nhưng có nhiều anh chàng ngày nay “đóng kịch” hay lắm làm con có thể nhằm đấy, thì con hãy dùng “độc thủ tối hậu”, “thánh cưới”. Kinh nọ dạy rằng: “Những chàng trai sở khanh khi nghe điều ấy luôn đánh bài mã tấu”.

Có một quan điểm sai lầm nam nữ thời nay là quan điểm về hôn nhân, có thể khi môt tứ cấp trên nào đó cho hôn nhân là một lễ nghi hay nhiều khi phải bàn bạc. Quả thật, lắm khi lễ cưới làm khổ đôi trai gái. Muốn thành hôn bằng chi phí vô ích, có tính chất quần quật suốt cả đời để trả nợ. Cũng có cặp vợ chồng dùng đồng xu cuối cùng cho lễ cưới để cuối cùng không còn phương tiện cho hưởng tuần trăng mật, phủ phàng thật. Tuy nhiên, 01 lễ cưới cử hành với 1 nghi lễ vừa phải, chắc chắn ta hạnh phúc. Một đôi trai gái chứ không phải làm cho hai họ, bản chất thật mọi lễ nghi là đóng góp vào hạnh phúc của con người, nên nhớ điều ấy. Lễ cưới là cần thiết đối với phương tiện xã hội, không có nó sẽ lại có những xáo trộn về thuần phong và ba muốn hưởng được cái hãnh diện trông thấy con mình trưởng thành. Ba không đòi hỏi whisky hay champing nhưng phải có 01 chén rượu nhạt đó nghe chưa con gái của ba. Những chốn phồn hoa cám dỗ này con nên nhớ rằng làm điều ấy để ba khỏi buồn tủi.

Hôn và tin cậy con.

(C.MAC)



hoatrangnguyen
hoatrangnguyen
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1068
Mức độ đóng góp : 16113
Điểm được cảm ơn : 621
Ngày tham gia : 04/07/2010
Tuổi : 36
Đến từ : A1 - K02-05

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Thư mẹ gửi con gái.

Bài gửi by hoatrangnguyen 07/09/10, 07:44 pm

Mẹ muốn mãi được gọi con là con gái bé bỏng, vì như vậy con sẽ luôn ở trong vòng tay mẹ. Nhưng hôm nay nhìn con rạng rỡ, hạnh phúc trong chiếc váy cưới mà không ít lâu nữa con sẽ mặc, mẹ mới nhận ra rằng con đã lớn, đã là thiếu nữ.

Con gái bé bỏng của mẹ!

Không lâu nữa con sẽ lấy chồng, trở thành vợ người ta. Rồi con sẽ được hưởng hạnh phúc ngọt ngào nhưng cũng sẽ nếm trải cả nỗi đau sinh nở và những thăng trầm trong cuộc sống gia đình. Lòng mẹ giờ không biết vui hay buồn, nhưng mẹ vẫn luôn mong mỏi:

Con sẽ lấy người mình yêu và yêu mình

Có người nói: “Con gái hạnh phúc khi gặp được cả hai người đàn ông - người mình yêu và người yêu mình”. Nhưng mẹ muốn con gặp chỉ một người, yêu con và được con yêu. Vì chúng ta hạnh phúc khi nắm tay người đàn ông của mình đi trọn quãng đời.

Con yêu bằng cả trái tim và lý trí

Con gái ơi, tình yêu không đơn giản chỉ là “nếu mắt không nhìn thấy thì tim không đau”. Mẹ muốn con có một trái tim dũng cảm để nhìn và một trái tim biết rung động để yêu.

Thành công của hôn nhân, một nửa là do sự lựa chọn trước hôn nhân, một nửa là sự nuôi dưỡng sau hôn nhân. Vì vậy mẹ cũng muốn con nhất định phải mở to hai mắt, phải tin ở mắt mình chứ không phải ở tai mình.

Mẹ còn muốn con cảm nhận bằng trái tim, vì tình yêu là đích thực khi trái tim con rung động, thổn thức trước người đó chứ không phải trước tiền bạc, của cải của người đó. Tiền có thể mua cho con một ngôi nhà nhưng không mua cho con tổ ấm. Và hơn hết mọi điều, mẹ muốn con đến được bến bờ hạnh phúc.

Không được làm người thứ 3 vì đó là một vai diễn lúng túng và ngượng ngùng

Con có thể dùng mọi nỗ lực, vẻ đẹp, sự tài hoa, quyến rũ của mình để giành lấy tình yêu, vì cạnh tranh trong tình yêu là điều chính đáng. Mong con bằng sự tự tin và sức quyến rũ của mình chiến thắng những cô gái khác để đến với người con yêu. Nhưng con hãy ghi nhớ: Không thể làm người thứ ba.

Bất kể anh ta ưu tú thế nào, tuyệt vời thế nào và tình yêu của con có mãnh liệt thế nào, anh ta cũng đã thuộc về một người khác. Chiếm đoạt cái thuộc về người khác, dẫu con có chiến thắng, điều đó cũng không vẻ vang và đáng tự hào, bởi có khác nào con vừa đánh cắp trái tim và tình yêu của kẻ khác.

Con gái ơi, một trái tim bị đánh cắp sẽ chẳng bao giờ còn nguyên vẹn. Nó như một viên pha lê đã tỳ vết. Mà con xứng đáng nhận được viêc pha lê hoàn hảo. Và nếu con là một cô gái lương thiện, đau khổ, dằn vặt rồi sẽ như ngọn lửa thiêu cháy tâm hồn con, tình yêu trong con.

Mẹ muốn tình yêu của con dù chỉ là một ngọn lửa nhỏ nhưng sẽ bền bỉ và mãnh liệt. Bởi nếu tình yêu đó mạnh mẽ và bừng sáng như sao băng thì nó sẽ sớm làm con kiệt sức.

Cuối cùng, mẹ chúc con gái sắp lấy chồng của mẹ sẽ gặp những điều hạnh phúc nhất.

Yêu con nhiều, thiếu nữ của mẹ.
hoatrangnguyen
hoatrangnguyen
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1068
Mức độ đóng góp : 16113
Điểm được cảm ơn : 621
Ngày tham gia : 04/07/2010
Tuổi : 36
Đến từ : A1 - K02-05

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Mẹ đang nghe con nói đây!

Bài gửi by CCBG 26/07/11, 11:05 am

MẸ ĐANG NGHE CON NÓI ĐÂY

Đôi khi nỗi buồn dâng trào và sự xoa dịu của thời gian quá chậm chạp, một tâm hồn đau khổ có thể tìm kiếm niềm an ủi trong một điều gì đó hữu hình hơn.

Tất cả chúng ta đều biết nỗi hồi hộp âu lo như thế nào của người nhận điện thoại vào lúc nửa đêm. Đêm hôm ấy, người tôi gần như giật bắn, bừng tỉnh giấc vì tiếng chuông điện thoại réo vang trong đêm. Bao suy diễn về những điều bất trắc ập đến trong cái đầu vẫn chưa tỉnh ngủ của tôi, khi tôi nhấc ống nghe lên: “Hello!”

Tim tôi đập thình thịch, nắm tay cầm ống nghe như căng ra, tôi đưa mắt nhìn chồng mình, cũng vừa mở mắt.
- Mẹ phải không?

Tôi gần như không nghe được tiếng thì thào bên kia đầu dây. Nhưng đầu óc tôi lập tức nghĩ ngay đến con gái mình. Khi âm thanh tuyệt vọng nức nở của người con gái trẻ bên kia ống nghe trở nên rõ hơn, tôi chụp lấy tay chồng mình và bóp chặt.

- Mẹ, con biết là khuya lắm rồi, nhưng đừng… con xin mẹ đừng nói gì hết. Mẹ cứ để con nói xong đã. Con biết mẹ sẽ hỏi, vâng, con đang say rượu. Con đã lái xe ra khỏi phần đường chính đến mấy dặm và…

Tôi hít một hơi thật sâu, buông tay chồng mình ra và bóp mạnh vào trán. Tôi vẫn chưa ra khỏi cơn say ngủ. Tôi cố tập trung tinh thần, tìm cách trống lại trạng thái hoảng sợ. Có điều gì nhầm lẫn ở đây.

- Và con thấy sợ lắm. Trong đầu con lúc nào cũng nghĩ là mẹ sẽ rất đau lòng nếu nhận được tin rằng con đã chết. Mẹ ơi, con muốn… con muốn về nhà. Con biết đã sai khi bỏ nhà đi. Con biết mẹ đã lo cho con biết nhường nào. Lẽ ra con phải gọi cho mẹ mấy ngày trước, nhưng con sợ. Con sợ lắm mẹ ơi!

Tiếng khóc nức nở của một cơn xúc động mạnh không ngừng tuôn qua ống nghe và rót vào tim tôi. Ngay lập tức tôi hình dung trong đầu khuôn mặt con gái tôi và tâm trí tôi dường như đã tỉnh táo hẳn.

- Tôi nghĩ là…
- Đừng. Mẹ đừng giận con. Con xin mẹ! Mẹ cứ để con nói hết đã! Con xin mẹ! - Giọng người con gái vang lên khẩn thiết, tuyệt vọng.

Tôi ngừng nói và cố nghĩ xem phải nói điều gì. Trước khi tôi kịp tiếp tục, giọng bên kia đã vang lên:

- Con đã có thai, mẹ ơi! Lẽ ra con không nên uống rượu say đến thế… nhất là lúc này, nhưng con sợ, mẹ ạ! Con sợ lắm!

Giọng nói ngưng bặt và tôi cắn chặt môi. Tôi biết là mắt mình đã đẫm lệ. Chồng tôi thì thào: “Ai vậy em?”. Tôi lắc đầu. Anh rời khỏi phòng và chỉ mấy giây sau anh quay lại, tai đang áp vào cái điện thoại “mẹ bồng con” ở phòng ngoài.

Cô gái hẳn nghe tiếng lách cách trên đường dây, cô nói tiếp:

- Mẹ vẫn nghe con nói phải không mẹ? Con xin mẹ đừng cúp máy! Con cần mẹ. Con đang cô đơn lắm.

Tôi nắm chặt ống nghe và nhìn chồng cầu cứu.

- Không, mẹ vẫn nghe con. Mẹ không cúp máy đâu. - Tôi trả lời.
- Con biết đúng ra con phải kể với mẹ. Nhưng khi mẹ con mình nói chuyện với nhau, mẹ luôn bảo con phải thế này, phải thế kia. Con đã đọc những điều mẹ khuyên bảo trong các quyển sách mẹ mua cho con. Vậy mà mẹ vẫn cứ nói. Điều con cần là mẹ hãy lắng nghe con. Chẳng bao giờ mẹ để cho con nói những điều con suy nghĩ và cảm nhận. Như thể mẹ cho rằng cảm xúc của con chẳng quan trọng chút nào. Vì mẹ cho rằng mẹ là mẹ của con nên mẹ đã biết hết mọi câu trả lời. Nhưng có những lúc con không cần câu trả lời. Con chỉ muốn ai đó lắng nghe con nói thôi.

Tôi chợt thấy cổ họng đắng chát khi liếc mắt nhìn vào quyển cẩm nang “Cách Nói Chuyện Với Con Trẻ” nằm lăn lóc trên bàn.

- Mẹ đang nghe con đây, con nói đi! - Tôi thì thào.
- Mẹ biết không! – Giọng nói bên kia đầu giây tiếp tục.
- Con đã đưa xe trở lại phần đường chính sau khi đã tự chủ lại. Con bắt đầu nghĩ đến đứa bé trong bụng con và nghĩ là mình có trách nhiệm phải chăm sóc nó. Rồi con nhìn thấy điện thoại công cộng và nhớ lại những gì mẹ thường giảng cho con về việc say rượu và lái xe. Vì thế con gọi taxi. Con muốn về nhà.

- Tốt lắm, con yêu. – Tôi nói và thấy trống ngực đã bớt đập. Chồng tôi đến gần hơn, ngồi xuống bên cạnh và đưa tay nắm lấy bàn tay tôi. Tôi biết như thế là tôi đã làm đúng.

- Nhưng mẹ ơi, con nghĩ là con vẫn có thể lái xe về nhà.
- Đừng con! – Tôi chợt gắt lên. Người tôi lại căng ra và tôi bóp chặt bàn tay của chồng. - Mẹ xin con đấy! Hãy ráng chờ thêm một chút nữa. Con đừng cúp máy khi chưa thấy taxi đến, nghe con!

Tôi lắng nghe giây phút im lặng và nỗi sợ trong tôi dâng lên. Khi không nghe thấy tiếng
động gì bên kia đầu giây, tôi cắn chặt môi và nhắm mắt lại. Bằng mọi cách tôi phải ngăn không cho con bé lái xe về nhà. Chỉ khi nghe vọng lại từ bên kia tiếng hỏi của người tài xế taxi tôi mới cảm thấy yên tâm.

- Taxi đến rồi. Con về nhà đây, mẹ ạ!

Có tiếng treo máy và điện thoại im bặt.
Rời khỏi giường trong lúc nước mắt còn đọng trên mi, tôi nhẹ bước đến phòng cô con gái 16 tuổi và đứng ở đấy. Đêm giăng đầy sự tĩnh mịch. Chồng tôi nhẹ bước đến phía sau. Anh nhìn tôi một lúc rồi hỏi:

- Em có nghĩ là cô bé lúc nãy biết mình quay lộn số điện thoại không?

Tôi nhìn con gái đang ngủ, khẽ đáp:

- Không, có lẽ không đâu anh ạ.

Tôi lặng người đi vì xúc động. Biết bao lần tôi đã không lắng nghe. Vẫn chưa muộn. Tôi chợt nhận ra rằng không có sách vở nào hướng dẫn chúng tôi cách lắng nghe mọi người xung quanh, và làm thế nào để đồng cảm được với những trăn trở , nỗi đau của con người. Đôi khi biết lắng nghe, không chỉ giúp xoa dịu những vết thương, mà còn có thể cứu được một đời người.

Theo The Stories of Life
******************************
Lạy Chúa, lắng nghe khó đến thế sao? Nếu giữa hai người trong thế giới hữu hình, cùng sống trong một mái gia đình mà còn không thể lắng nghe nhau thì làm sao con có thể lắng nghe tiếng Chúa nói trong con? Đã bao lần con không nghe được những tiếng nức nở trong đêm vắng? Đã bao lần con không nghe được tiếng Chúa nói qua những người xung quanh? Đã bao lần thay vì lắng nghe thì con đã vội nói, vội ra lịnh, vội kết án…? Đã bao lần thay vì lắng nghe tiếng Chúa nói thì con lại bắt Chúa lắng nghe những điều con xin? Đã bao lần... lạy Chúa xin cho con biết lắng nghe...!

(ST)
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Ai cúp máy trước?

Bài gửi by Tức Anh Ách 27/07/11, 11:39 am

Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.

Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu "Hẹn gặp lại", thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "cạch" cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.

Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.

Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng "ngốc" đợi nghe cô nói xong câu "Tạm biệt". Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói "Tạm biệt"

Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, "Sao em không cúp máy?" Tiếng của cô gái như khản lại, " Tại sao lại muốn em cúp máy trước?". "Quen rồi". Chàng trai bình tĩnh nói, "Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm".

"Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì." Cô gái hơi run run giọng. "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ." Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi. Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả

(ST)
Tức Anh Ách
Tức Anh Ách
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 97
Mức độ đóng góp : 1333
Điểm được cảm ơn : 140
Ngày tham gia : 01/09/2010

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by Bánh Mỹ 01/11/11, 01:22 pm

Trên Facbook mọi người có chia sẻ câu chuyện này, thật cảm động. Post lên đây để mọi người cùng đọc và suy ngẫm.

Chị là Oshin – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. ...Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn..
Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo : Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn không? Thưa được ạ, có điều đứa con trai nhỏ quá, ở nhà tối một mình lâu sẽ sợ hãi. Ông chủ ân cần: Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé.

Chị mang theo con trai đến. Đi đường nói với nó rằng : Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm. Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết là mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích.

Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ… Nhiều người tham quan, đi lại, trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách : đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ… đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay. Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua để vào chiếc đĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với Con : Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu! Chị dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn “căn phòng dành cho nó” thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà chưa từng được biết. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát… tự mừng cho mình.

Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị đang trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng: Không biết nó đã chạy đi đằng nào… Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ giấu diếm khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm… Qua phòng vệ sinh thấy tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người: Cháu nấp ở đây làm gì ? Cháu biết đây là chỗ nào không ? Thằng bé hồ hởi : Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây cùng ăn cơ!

Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp: Con hãy đợi ta nhé. Rồi ông quay lại bàn tiệc nói với mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khác đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để một chút thức ăn trên cái đĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự… Thằng bé mở cửa… Ông bước vào: Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé. Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vừa chuyện trò rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ… Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ… Tất cả đều thật chân thành, ấm áp!

Nhiều năm tháng qua đi… Cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh: Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa bé 5 tuổi như thế nào…
Theo Face.Book.VN
Bánh Mỹ
Bánh Mỹ
Yêu diễn đàn rồi
Yêu diễn đàn rồi

Tổng số bài gửi : 101
Mức độ đóng góp : 1426
Điểm được cảm ơn : 320
Ngày tham gia : 10/08/2010

https://www.facebook.com/PLGolfVN

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by HongPhuc12c 01/11/11, 01:31 pm

Cảm ơn Bánh Mỹ về một câu chuyện cảm động, nhiều tính nhân văn.
HongPhuc12c
HongPhuc12c
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1378
Mức độ đóng góp : 17241
Điểm được cảm ơn : 1097
Ngày tham gia : 06/07/2010

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Câu thơ bật ra từ trái tim ứa lệ

Bài gửi by CCBG 23/06/12, 11:51 am

Không thể không đăng và chia sẻ!
CCBG

Câu thơ bật ra từ trái tim ứa lệ

(Dân trí) - Có lẽ chưa bao giờ chị có ý định làm thơ nhưng trong giây phút thương xót đến tột cùng, những câu chữ bật ra từ trái tim ứa lệ. Bài thơ “Phút cuối bên con” đã nhanh chóng được bạn đọc Dân trí yêu mến, lan truyền và một nhạc sĩ đã phổ nhạc.


"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Minh-hoa-ngoc-diep

Phút cuối bên con


Con nằm đó
Gần trong gang tấc
Mà xa xôi
Ngỡ mấy ngàn trùng

Bởi tai mẹ
Không còn nghe con khóc
Mắt mẹ
Không thể nhìn vào sâu thẳm mắt con
Đôi mắt ấy đã khép bờ mi lại
Tưởng như con chìm vào giấc ngủ say.

Bé yêu ơi!
Mẹ muốn tin là con đang say ngủ
Dù không còn nghe thấy nhịp tim con
Mẹ muốn tin đôi má căng tròn
Ửng da mận bởi vì con gái khỏe
Chứ không phải là màu thuốc đỏ chưa phai…

Con ra đi
Hành trang nhẹ tênh tênh
Chỉ chú gấu bông với vài ba tấm áo
Bởi bao nhiêu quà tặng
Con đã dành tặng lại bạn bè con
Những người bạn cùng chung cảnh ngộ
Quen với kim tiêm từ thuở mới lọt lòng.

Bé yêu ơi!
Trong lửa hồng rực cháy
Con trả cho đời một kiếp nhân sinh
Chỉ giữ lại nắm tro tàn ít ỏi
Như tháng ngày ngắn ngủi ở nhân gian.

Mẹ đứng bên con phút giây này
Lặng nhìn di ảnh - nét thơ ngây
Nhạt nhòa trong khói hương lan tỏa
Đủ để lòng cay, khóe mắt cay

Tạm biệt con yêu, con rất yêu
Ngủ đi con, giấc ngủ bình yên
Cửa chùa thanh tịnh, lòng thanh thản
Rũ bỏ nghe con, mọi khổ phiền.

Phương Hà
BLOG Người yêu thơ: Giải báo chí Quốc gia 2011 được trao vào ngày 21/6 vừa qua, Dân trí đã vinh dự nhận được một giải B, một giải C và 2 tác phẩm xuất sắc lọt vào vòng chung khảo. Loạt bài viết về “Vị sứ thần 10 tháng tuổi” (Giải C) đã chinh phục ban giám khảo bởi tinh thần nhân văn và tấm lòng nhân ái. Trong số gần 70 bài viết về Sứ thần Nhân Ái, bài thơ “Phút cuối bên con” của tác giả Phương Hà đã được hàng trăm ngàn lượt bạn đọc truy cập, gần 500 comment gửi về chia sẻ.
BLOG Người yêu thơ lần này xin trân trọng giới thiệu lại bài thơ trên.
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Một câu chuyện tình thật và đẹp

Bài gửi by CCBG 19/11/12, 08:59 am

Chào mọi người,

Lâu lắm rồi các hạ mới có đủ thời gian để tự tin gõ mật khẩu đăng nhập! Lần đăng nhập này đánh dấu sự trở lại của CCBG sau một chuỗi ngày vắng bóng.
Một chuyện vui hay một chuyện buồn là ý kiến của đọc giả, các hạ nghĩ nên chia sẻ, sau khi đọc câu chuyện này lúc 2:30' sáng cuối tuần.

Một câu chuyện tình thật và đẹp

Anh hẹn chị ra quán cà phê trước nhà ga chính của thành phố Bremen. Câu đầu tiên khi gặp anh, chị nói trong sự cáu gắt, ông lại bán xe rồi hay sao mà lại đi tàu lên đây.
Anh cúi đầu trả lời lý nhí trong sự hổ thẹn, ừ, bán rồi, vì cũng không có nhu cầu lắm. Chị sầm mặt xuống, ông lúc nào cũng vậy, suốt đời không thể ngóc đầu lên được, hẹn tôi ra đây có chuyện gì vậy?

Khó khăn lắm anh mới có thể nói với chị điều anh muốn nhờ cậy. Chị cũng khó khăn lắm mới có thể trả lời từ chối anh, nhưng mà gia đình tôi đang yên lành, nếu đưa con bé về e rằng sẽ chẳng còn được bình yên.

Anh năn nỉ, nhưng thật sự là anh rất bối rối, con bé đã đến tuổi dậy thì, anh là đàn ông, không thể gần gũi và dạy dỗ chu đáo cho nó được, anh chưa bao giờ cầu xin em điều gì, chỉ lần này thôi, chỉ nửa năm hay vài ba tháng cũng được, em là phụ nữ, em gần nó, em hướng dẫn và khuyên bảo nó trong một thời gian, để nó tập làm quen với cuộc sống của một thiếu nữ, sau đó anh lại đón nó về.

Chị thở dài, ông lúc nào cũng mang xui xẻo đến cho tôi, thôi được rồi, ông về đi, để tôi về bàn lại với chồng tôi đã, có gì tôi sẽ gọi điện thông báo cho ông sau. Anh nhìn chị với ánh mắt đầy hàm ơn. Anh đứng dậy, đầu cúi xuống như có lỗi tiễn chị ra xe rồi thở dài, lùi lũi bước vào nhà ga đáp tàu trở lại Hamburg.

Anh và chị trước kia là vợ chồng. Họ yêu nhau từ hồi còn học phổ thông. Anh đi lao động xuất khẩu ở Đông Đức. Chị theo học Đại học Sư phạm Hà Nội 1. Ngày bức tường Berlin sụp đổ, anh chạy sang phía Tây xin tị nạn. Chị tốt nghiệp Đại học và về làm giáo viên cấp 3 huyện Thái Thụy, Thái Bình. Họ vẫn liên lạc và chờ đợi nhau.

Khi đã có giấy tờ cư trú hợp lệ, anh về làm đám cưới với chị, rồi làm thủ tục đón chị sang Đức.

Vừa sang Đức, thấy bạn bè anh ai cũng thành đạt. Đa số ai cũng có nhà hàng, hay cửa tiệm buôn bán. Chỉ có anh là vẫn còn đi làm phụ bếp thuê cho người ta. Chị trách anh vô dụng. Anh không nói gì, chỉ hơi buồn vì chị không hiểu, để có đủ tiền bạc và điều kiện lo thủ tục cho chị sang được đây, anh đã vất vả tiết kiệm mấy năm trời mới được. Nên không dám mạo hiểm ra làm ăn

“Đồ cù lần, đồ đàn ông vô dụng…”, đó là câu nói của miệng chị dành cho anh, sau khi anh và chị có bé Hương.

Bé Hương sinh thiếu tháng, phải nuôi lồng kính đến hơn nữa năm mới được về nhà. Khi bác sĩ thông báo cho vợ chồng anh biết bé Hương bị thiểu năng bẩm sinh. Giông tố bắt đầu thực sự nổi lên từ đó. Chị trách anh, đến một đứa con cũng không làm cho ra hồn, thì hỏi làm được gì chứ. Anh ngậm đắng nuốt cay nhận lỗi về mình và dồn hết tình thương cho đứa con gái xấu số.

Bé Hương được 3 tuổi, chị muốn ly dị với anh. Chị nói, ông buông tha cho tôi, sống với ông đời tôi coi như tàn. Anh đồng ý, vì anh biết chị nói đúng. Anh là người chậm chạp, không có chủ kiến và không có chí tiến thân, sống an phận thủ thường. Nếu cứ rằng buộc sẽ làm khổ chị.

Bé Hương 3 tuổi mà chưa biết nói. Chị cũng rất thương con, nhưng vì bận bịu làm ăn nên việc chăm sóc con bé hầu hết là do anh làm. Vì vậy mà con bé quấn quít bố hơn mẹ.

Biết vậy nên chị cũng rất yên tâm và nhẹ nhõm nhường quyền nuôi dưỡng con bé cho anh khi làm thủ tục ly hôn.

Ly dị được gần 1 năm thì chị tái giá. Chị sinh thêm một đứa con trai với người chồng mới.

Thành phố Bremen là thành phố nhỏ. Người Việt ở đó hầu như đều biết nhau. Chị cảm thấy khó chịu khi thỉnh thoảng bắt gặp cha con anh đi mua sắm trên phố. Chị gặp anh và nói với anh điều đó. Anh biết ý chị nên chuyển về Hamburg sinh sống.

Chị không phải là người vô tâm, nên thỉnh thoảng vẫn gửi tiền nuôi dưỡng con cho anh. Trong những dịp năm mới hay noel, chị cũng có quà riêng cho con bé, nhiều năm, nếu có thời gian, chị còn đến trực tiếp tặng quà cho con bé trước ngày lễ giáng sinh nữa.

Thấm thoát đó mà giờ đây con bé đã sắp trở thành một thiếu nữ. Tuy chị không biết cụ thể thế nào. Nhưng chị biết dù con bé lớn lên trong tật nguyền hẩm hiu, nhưng anh rất thương nó. Chị cũng biết con bé gặp vấn đề trong giao tiếp, phải đi học trường khuyết tật. Nhưng con bé rất ngoan. Anh cũng không phải vất vả vì nó nhiều. Nó bị bệnh thiểu năng, trí tuệ hạn chế, phát âm khó khăn. Tuy vậy nó vẫn biết tự chăm sóc mình trong sinh hoạt cá nhân. Thậm chí nó còn biết giúp anh một số công việc lặt vặt trong nhà.

Chồng chị đã đồng ý cho chị đón con bé về tạm sống với chị vài tháng, với điều kiện trong thời gian con bé về sống chung với vợ chồng chị, anh không được ghé thăm. Chị cũng muốn thế, vì chị cảm thấy hổ thẹn khi phải tiếp xúc với vẻ mặt đần đần dài dại của anh.

Vợ chồng chị đã mua nhà. Nhà rộng, nên con bé được ở riêng một phòng. Chị đã xin cho con bé theo học tạm thời ở một trường khuyết tật ở gần nhà. Con bé tự đi đến trường và tự về được.

Đi học về, nó cứ thui thủi một mình trong phòng. Đứa em trai cùng mẹ của nó, mẹ nó, và bố dượng nó rất ít khi quan tâm đến nó. Niềm vui duy nhất của nó là chờ điện thoại của bố. Nó phát âm không chuẩn và nói rất khó khăn, nên hầu như nó chỉ nghe bố nói chuyện. Bố dặn dò nó rất nhiều và thỉnh thoảng còn hát cho nó nghe.

Em trai nó học thêm Piano, nên nhà mẹ nó có cái đàn Piano rất đẹp để ở phòng khách. Có lần nó sờ và bấm bấm vài nốt. Mẹ mắng nó không được phá đàn của em. Nên từ đó nó không dám đụng đến nữa. Có hôm anh gọi điện thoại cho nó, nó nghèn nghẹn nói lỏm bỏm,.. đàn..đàn…klavia….con muốn… Anh thở dài và hát cho nó nghe.

Tháng đầu, hầu như ngày nào anh cũng gọi điện thoại cho nó. Rồi thưa dần, thưa dần. Cho đến một ngày anh không gọi cho nó nữa. Sau một tuần đăng đẳng không nghe anh gọi điện thoại. Con bé bỏ ăn và nằm bẹp ở nhà không đi học. Chị không biết gì cứ mắng nó dở chứng.

Một đêm, chị bỗng bật choàng dậy khi nghe tiếng đàn Piano vang lên. Chị chạy ra phòng khách, thấy con bé đang ngồi đánh đàn say sưa. Nó vừa đánh vừa hát thì thầm trong miệng. Chị cứ há hốc mồm ra kinh ngạc. Chị không thể tưởng tượng nổi là con bé chơi Piano điêu luyện như vậy. Chị chợt nhớ ra, đã có lần anh nói với chị, con bé ở trường khuyết tật có học đàn Piano, cô giáo khen con bé có năng khiếu. Lần đó chị tưởng anh kể chuyện lấy lòng chị nên chị không quan tâm

Chị đến gần sau lưng nó, và lặng lẽ ngắm nhìn nó đánh đàn. Chị cúi xuống và lắng nghe con bé hát thầm thì cái gì.

Chị sởn cả da gà, khi chị nghe con bé hát rõ ràng từng tiếng một, mà lại là hát bằng tiếng Việt hẳn hoi: “…Nhớ những năm xa xưa ngày cha đã già với bao sầu lo…sống với cha êm như làn mây trắng…nhớ đến năm xưa còn bé, đêm đêm về cha hôn chúng con….với tháng năm nhanh tựa gió..ôi cha già đi cha biết không…”.

Chị vòng tay ra trước cổ nó và nhẹ níu, ôm nó vào lòng. Lần đầu tiên chị ôm nó âu yếm như vậy. Chị thấy tay mình âm ấm. Nó ngừng đàn đưa tay lên ôm riết tay mẹ vào lòng ngực. Nó khóc. Chị xoay vai nó lại, nhìn vào khuôn mặt đầm đìa nước mắt của nó hỏi, con sao vậy hả con yêu của mẹ. Nó ngước nhìn mẹ nó rất trìu mến rồi chìa cho mẹ nó một tờ giấy giấy khổ A4 đã gần như nhàu nát.

Chị cầm tờ giấy và chăm chú đọc, rồi thở hắt ra nhìn nó hỏi, con biết bố con bị ung thư lâu chưa. Nó chìa 4 ngón tay ra trước mặt mẹ. Chị hỏi, 4 tháng rồi hả. Nó gật đầu.

Chị nhìn chăm chăm vào tờ giấy, và từ từ ngồi thụp xuống nền nhà, rũ rượi thở dài.

Con bé hốt hoảng đến bên mẹ, ôm mẹ vào lòng, vuốt mặt mẹ, rồi vừa ấp úng nói vừa ra hiệu cho mẹ. Đại ý là nó diễn đạt rằng: -” Bố lên ở trên Thiên Đường rồi, mẹ yên tâm, con đã xin vào nội trú ở trường dưới Hamburg, ngày mai con sẽ về dưới đó, con không ở lại đây lâu để làm phiền mẹ và em đâu, con về ở tạm đây là vì bố muốn thế, bố muốn mình ra đi được nhẹ nhàng và yên tâm là có mẹ ở bên con..”

Chị cũng ôm nó vào lòng, vỗ vỗ vào vai nó và nói, con gái ngoan của mẹ, ngày mai nếu mẹ sắp xếp được công việc, mẹ sẽ đưa con về Hamburg….

Tôi nghe người ta kể chuyện lại chuyện đó, khi đi dự một cuộc biểu diễn nghệ thuật của học sinh khuyết tật và khiếm thị.

Khi thấy em gái đệm đàn piano cho dàn đồng ca, cứ khăng khăng đòi phải đàn và hát bài hát “Người Cha Yêu Dấu” bằng tiếng Việt trước, sau đó mới chịu đệm đàn cho dàn đồng ca tiếng Đức. Quá kinh ngạc nên tôi cứ gạn hỏi mãi người trong ban tổ chức. Cuối cùng họ đã kể cho tôi nghe câu chuyện như vậy.

(BLOG CỦA HIỆP NGUYỄN NGÀY THỨ BA 13/11/2012)
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

"Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương" Empty Re: "Xin hãy lắng nghe những câu chuyện đời, để cho trái tim ta biết yêu thương"

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết