DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Cà phê và những dư âm Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.


Join the forum, it's quick and easy

DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Cà phê và những dư âm Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.
DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
MỖI NGÀY MỘT LỜI HAY

Thống Kê
Hiện có 10 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 10 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm

» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm

» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am

» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am

» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm

» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm

» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm

» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm

» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am

» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am

» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm

» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am

» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am

» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm

» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am

» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm

» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am

» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm

» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm

» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am

» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm

» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am

» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm

» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm

» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm

LƯỢT TRUY CẬP

Visiting
Liên kết
Diễn đàn PTTH Hoằng Hóa 2 Hoanghoa2.com

Cổng thông tin điện tử Thanh Hóa Thanhhoa.gov.vn
TỪ ĐIỂN TRỰC TUYẾN

Chọn từ điển:
Từ cần tra:
© Cftanhiep Groups

CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ

24/05/14, 11:54 pm by linhhoai

Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng

Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …

[ Full reading ]

Comments: 0

TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ

24/05/14, 09:34 pm by linhhoai

Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ

Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …

[ Full reading ]

Comments: 0

LỜI THẦY DẠY

13/04/14, 01:26 am by linhhoai

LỜI CỦA THẤY ....

Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …

[ Full reading ]

Comments: 0

Thời gian trôi?

13/04/14, 12:24 am by HHM

Thời gian ơi hãy trở lại?

Comments: 0

Sống chân thường

13/12/13, 11:34 pm by linhhoai


Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …

[ Full reading ]

Comments: 0

Top posting users this week
No user

NGOẠI TỆ
Tỷ giá
(Nguồn: )
GIÁ VÀNG
Giá Vàng 9999
Mua
Bán
(Nguồn: )
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious
♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến

Cà phê và những dư âm Music-11
Nhấn nút Play để nghe
CLICK VÀO ĐÂY Để yêu cầu

Xem thêm hướng dẫn
RSS feeds


Yahoo! 
MSN 



Cà phê và những dư âm

5 posters

Go down

Cà phê và những dư âm Empty Cà phê và những dư âm

Bài gửi by Chaugiang82 28/09/11, 01:41 pm

Hôm nay, chị tâm trạng không được vui lắm thì phải. Công việc, cuộc sống làm chị cứ vô hồn với những gì lướt ngang qua mình. Vào quán cà phê, chị chọn chỗ ngồi ngay cạnh cây Lộc vừng. Cuối thu, hoa Lộc Vừng từng chùm chín đỏ thả trùng xuống nghiêng mình trước mùa thu thật đẹp.
Cầm tập menu trên tay, chị lật đi lật lại mà không biết chọn món gì. Mơ mơ, màng màng, chị không biết mình thích gì nữa. Tiếng nhạc chợt vang lên. Chị giật mình khi cậu tiếp viên hỏi: Chị ơi! chị dùng gì ạ?
Chị trả lời: Em cho chị café đen, không đá, không đường.
Ly cà phê được mang ra, chị ngồi bất động nghe nhạc, đôi mắt hướng về cánh Lộc vừng rực rỡ cuối thu. Chị nhìn lại mình, trang phục văn phòng vốn tạo cho chị sự tự tin, mạnh mẽ sao hôm nay trông nó có vẻ hững hờ với chị thế, chị cảm tưởng như chị và trang phục chẳng có gì liên quan đến nhau, rời rạc, xấu xí, thô kệch làm sao ấy.

Cầm muỗng cà phê, xoay tròn trong chiếc cốc thủy tinh, những tiếng va chạm nhẹ, nước cà phê sóng sánh hắt lên thành ly rồi rớt xuống, chiếc thìa vẫn cứ xoay tròn trong bàn tay vô định của chị. Dòng đời ngoài kia hình như vẫn xoay tròn như thế. Tiếng gió thoảng qua, một chiếc lá vàng cuối thu rơi nhẹ lên vai chị, chị khẽ giật mình rồi nhìn đăm đăm xuống ly cà phê. Chị gật gù, cà phê đen: có lẽ lâu rồi chị chưa uống lại nó. Lại dùng muỗng quậy nhẹ như muốn đánh tan chút gợn cà phê còn sót lại, chị cười một mình và vu vơ hát: Để gió cuốn trôi.

…Em biết cây này là cây gì không? Tối quá em nhìn không rõ, mà hình như em không biết.
Cây Lộc vừng đó em ạ. Mà ở Sài Gòn hình như không có cây này phải không? Cây Lộc Vừng à, có, có anh ạ. Em nhớ ra rồi, ở trong SG cây này hay sống ở bờ sông, gần khu ăn uống sinh thái mà em từng đi. Thế à, thế thì người ta sẽ vặt trụi cây đó mất vì lá của nó có thể ăn sống được.
Hai ly cà phê sữa được mang ra. Thưởng thức một chút vị cà phê trên đất quê, chị thấy hình như thiếu sữa, hơi đắng và hơi là lạ. Nó khác hoàn toàn cái hương vị chị thưởng thức trong SG. Nhấm nháp một tý, chị cười, nụ cười không rõ ý tưởng.
Em à? Cà phê ở đây hơi giống Sài Gòn nhỉ? Anh từng ở trong đó nên biết mà. À vâng, không gian na ná một chút.

…Hai người kể chuyện, bao nhiêu điều muốn nói họ dự định sẽ nói nhưng không hiểu sao họ không thốt được nên lời. Anh kéo ghế ngồi xích lại gần chị. Em biết bài nhật ký hai đứa mình không? Lâu rồi em không nghe nên không nhớ. Anh hát cho em nghe một đoạn nhé. Anh gật đầu, rồi hát. Bài hát thật hay và buồn, hát xong đoạn: Xé nát tâm tư, những dòng nhật ký của hai chúng mình…Anh bảo bài hát có cái kết buồn, cuốn nhật ký đó đã bị xé nát sau khi hai người không còn đi chung đường nữa. Anh thì không thế, sẽ không bao giờ xé nhật ký của chúng mình em ạ. Chị cảm động và dường như, vị cà phê ngọt ngọt dần nơi cuống họng. Hình như dư âm của nó tuyệt vời hơn cả cái khi chị đưa môi nhấp, giống như những suy nghĩ của chị về câu nói của anh, nó rõ nét hơn sau khi nghe anh nói. Chị nhẹ nhàng nghiêng vào vai anh, như thể chị đang tìm một chỗ dựa sau dư âm mà chị được nghe từ bài hát. Nụ hôn của anh, nó không nóng bỏng như những gì anh quảng cáo, nó như vị cà phê mê hoặc chị và cả những dư âm phía sau nữa chứ…Nó còn đọng lại đến tận ngày mai…

…Nâng ly cà phê lên nhấp, cà phê cũng vô hồn như cảm giác của chị. Chị dường như không quá đường đột với vị đắng của nó. Từng ngụm, từng ngụm chị uống cho đến khi nó còn một phần ở cuối ly. Chị biết chị không giống người thưởng thức cà phê, mà như người đang khát cà phê vậy. Chị biết cô nhân viên đang nhìn chị, ánh mắt hơi buồn cười. Chị cũng tặng cho mình một nụ cười nhẹ, man mác buồn như sắc áo thu phai.
Hít hà! Chị thở dài nghĩ lại những ngày tháng đi qua, chị đã gần tuổi băm rồi đấy, cái tuổi không còn quá trẻ để vu vơ hay nông nỗi, nhưng cái tuổi cũng không phải gọi là chững chạc để mà đi theo những nguyên tắc, hay những điều từ kinh nghiệm rút ra. Không, chị đang đứng ở cuối bờ này và ở đầu bờ kia, chị chắc chắn là mình không còn trẻ con nữa. Chị có những dự định còn dang dở, những hoài bảo mà chị khát khao vẫn chưa thể thực hiện, chị nghĩ đến hôm qua, cuộc sống với muôn màu mà chị như một sắc màu riêng của cuộc sống vậy. Chị cứng rắn nhưng lại rất dễ khóc trước những xúc cảm, đôi khi chỉ là vô tình nhìn một cậu bé ăn mày gầy gò ốm yếu cũng làm chị xót xa. Nhưng nhiều khi những nỗi đau đến với chị thật rõ ràng thì chị lại không thể nào khóc được. Nghịch lý và mâu thuẫn làm cho chị đôi khi cũng thấy mình thật khó hiểu.
Dốc hết những giọt cuối cùng trong ly cà phê. Chị nghĩ về ngày mai, ngày mai với lịch làm việc dày đặc, với những trách nhiệm kín mít và cả những vỗ về dành cho cậu con trai yêu nữa chứ. Một khoảng không gian nhẹ cho con có thế làm chị chờ đợi thêm nhiều ngày mai nữa đấy. Ái chà, ngày mai rất quen thuộc nhưng ngày mai cũng có nhiều cảm xúc mới đây.
Cầm chiếc ly, chị nheo mày. Cà phê hết rồi, đưa tay vẫy nhẹ cô nhân viên: Em cho chị một cà phê sữa nhé!
Chị thưởng thức ly cà phê thứ hai cùng một bản nhạc nhẹ của cố nghệ sĩ Trịnh Công Sơn. Chị chậm rải vút mái tóc lòa xòa trước mặt, ngồi nhìn thật kỹ cây Lộc vừng giữa trời cuối thu đang ve vãn niềm cảm xúc của chị. Chị lắc lư chiếc móc khóa rồi thư giãn. Café sữa Sài Gòn vẫn vậy, khác cà phê quê nhà. Nhưng lạ lắm, hôm đó ly cà phê đó chị còn chưa uống hết nhưng dư âm của nó chị vẫn cảm nhận được đến hôm nay, để mà so sánh, để mà …

Cô bạn Tiền Giang vỗ nhẹ sau lưng: Sao hôm nay chọn chỗ này? Bà đừng nói là ngắm hoa Lộc vừng để về làm thơ đấy nhé! Làm gì có, chị phân bua: Tại chỗ này cũng mát và đẹp nữa.
Hai người bạn ngồi trầm ngâm sau giờ làm việc. Chị cho cô xem kế hoạch mới của mình, cả hai cùng cười, nụ cười cuối thu. Cả hai cùng bàn về cà phê:
Cô bạn nói: - Bà này, cà phê giúp bà thoải mái không?
Chị nhẹ nhàng: Cà phê à? Nó làm chị khó thở khi nghĩ về không gian nơi mình ghi dấu ấn, nó làm chị cảm nhận được dư âm sau những ồn ào của cuộc sống, nó giúp chị có thể ngồi nghe trọn một bài hát hay từ giọng hát của người ta, nó giúp chị lưu những miền ký ức đẹp, và nó cũng làm chị khát mà không biết có giải khát được không. Nó làm chị không nhận ra vị đắng khi nó thật sự đắng. Nhưng có một điều chị biết rất rõ khi uống nó: Đó là chị biết mình đang giải khát cà phê khi đi một mình. Chị cười, nắng thu trong vắt xuyên nhẹ qua từng kẻ lá.

Cô bạn thở dài: Thực ra thì, khi thưởng thức cà phê, tôi biết mình đang thả từng nhịp chậm rải sau cuộc sống ồn ào này, nó giúp ta minh mẫn hơn, giúp ta nhiều thứ lắm…

Chị cười, lôi chiếc điện thoại từ trong túi ra. Chị ngồi nhắn tin vu vơ: Anh ác lắm.
Chuông tin nhắn cứ thỉnh thoảng lại vang lên và hình như tin cuối cùng chị không trả lời. Chị bảo, chị đã làm phiền anh quá nhiều rồi. Chị mới là người ác đấy chứ. Chị muốn gửi lời xin lỗi tới anh.

…Cô bạn than vãn: Bà à? Kinh tế suy thoái quá, thị trường đứng yên làm bên tôi cũng bị ngưng trệ.
Chị tham gia: Tình hình chung, nói chung là khó khăn tuy nhiên phải vượt qua thôi bà ạ.
Câu chuyện kéo dài thêm 15 phút.
Chị cười nhẹ cùng cô bạn: - Ừ. Gặp lại sau nhé! Bà cứ tin vào ngày mai đi, bình tâm vào, cái gì cũng có dư âm của nó, ngọt hay đắng là do cảm nhận của chúng ta và cái cách mà chúng ta nhìn nhận.
Vẫy tay kêu tính tiền, chị không quên nói với cô tiếp tân: Cà phê ở đây không ngon lắm nhưng không gian thật tuyệt. Ngày mai hy vọng cảm nhận của khách hàng sẽ tốt hơn.
Hai người ra về. Nắng thu Sài Gòn trong veo, gió lắc nhẹ từng cánh hoa Lộc vừng đung đưa như nói với chị lời tạm biệt.
Vâng tạm biệt Dư Âm Quán nhé! Chị cười: Có lẽ ở nơi nào đó anh cũng có những dư âm cho riêng mình. Chị vừa đi vừa hát: Thức trắng đêm nay chép lại nhật ký của hai đứa mình. Ngày yêu anh bước chân vào gặp em là muôn bức tranh. Tình ta ngày ấy, có anh như đêm có đèn. Có em như chiều có mây hai đứa yêu trong tình đắm say…


Được sửa bởi Admin ngày 30/09/11, 04:07 pm; sửa lần 2. (Reason for editing : Tên tiêu đề không nên viết toàn chữ hoa.)
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by Play_Boy 28/09/11, 02:32 pm

Mùi mẫn và đầy tâm trạng!
"Em ơi có bao nhiêu
60 năm cuộc đời
Bao nhiêu âu sầu
Không vứt đi cho mau..." Laughing
Play_Boy
Play_Boy
Ngó nghiêng diễn đàn
Ngó nghiêng diễn đàn

Tổng số bài gửi : 19
Mức độ đóng góp : 175
Điểm được cảm ơn : 100
Ngày tham gia : 16/08/2011

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by tulengoc 28/09/11, 04:18 pm

Chaugiang đúng là "văn võ song toàn" Laughing
tulengoc
tulengoc
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1234
Mức độ đóng góp : 14468
Điểm được cảm ơn : 992
Ngày tham gia : 06/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by hoangthong9598 29/09/11, 09:02 am

Đọc những bài viết của T mình cứ tự hỏi một cô bé đã bao năm rồi đi theo nghề kế toán với những con số, những báo cáo, những phép tính... chằng chịt mà cảm xúc và cách viết như của một nhà văn, nhà thơ chuyên nghiệp. Thật khó tin, đúng là tiềm năng trong mỗi chúng ta là vô tận.
Diễn đàn là một sân chơi để chúng ta giao lưu, kết bạn, học hỏi, hợp tác nhưng diễn đàn còn là nơi để ta có thể thật sự thoải mái để trải lòng, để tìm lại cảm xúc trong tâm hồn, trong trái tim mà bao lâu nay vì nỗi lo công việc, cuộc sống, cơm áo gạo tiền đã tạm ngủ yên ở một góc nào đó trong tâm hồn mình.
Thú thực thỉnh thoảng xem lại những bài viết của mình trên diễn đàn, mình lại giật mình vì không thể nghĩ qua bao va vấp, thăng trầm của đường đời mà vẫn có lúc (dù không nhiều) dòng cảm xúc của mình vẫn tuôn trào được.
Đúng là phải cảm ơn diễn đàn nhiều nhiều, cảm ơn các anh các chị và các bạn đã tạo ra một sân chơi để mỗi chúng ta có những lúc được sống thật là chính mình với những cảm xúc được viết ra trong lòng mà không thể chia sẻ cùng gia đình, bạn bè, đồng nghiệp mà chỉ được chia sẻ với một người bạn: Thực mà hư, hư mà thực - đó chính là diễn đàn này.
avatar
hoangthong9598
Yêu diễn đàn rồi
Yêu diễn đàn rồi

Tổng số bài gửi : 116
Mức độ đóng góp : 1131
Điểm được cảm ơn : 173
Ngày tham gia : 17/06/2011
Đến từ : Hà Nội

http://www.defuco.com

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by minhks 29/09/11, 04:54 pm

Một lão ghiền cà phê như mình, hầu như ngày nào cũng làm tý thành ra chẳng thấy có tý dư âm nào. Tình hình này chắc phải cai nghiện cà phê để có cơ hội tìm chút cảm giác dư âm như CHAUGIANG82 đã từng được có thôi. Kế hoạch sẽ được bắt đầu thực hiện từ ngày mai. Laughing
minhks
minhks
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 432
Mức độ đóng góp : 4988
Điểm được cảm ơn : 275
Ngày tham gia : 16/05/2011
Tuổi : 47
Đến từ : VEA

http://www.vea.gov.vn

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by Chaugiang82 29/09/11, 06:54 pm

Anh Minh ơi! Đừng cai nghiện cà phê, vì nếu cai nghiện cà phê thì chúng ta đôi khi lại thưởng thức hương vị cuộc sống một cách thiếu xót ấy chứ. Cứ để tự nhiên, biết đâu một ngày nào đó anh lại cũng nhận ra một chút dư vị mà cà phê mang lại. Chà chà! Có thể lắm chứ ạ!
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by minhks 29/09/11, 07:03 pm

Chỉ là "cai nghiện" thôi chứ có bỏ đâu mà sợ hả em. Chỉ là thưa thưa ra một chút để trí nhớ kịp hồi phục may ra tìm được chút dư âm thôi. Very Happy
minhks
minhks
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 432
Mức độ đóng góp : 4988
Điểm được cảm ơn : 275
Ngày tham gia : 16/05/2011
Tuổi : 47
Đến từ : VEA

http://www.vea.gov.vn

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by Chaugiang82 30/09/11, 01:14 pm

Anh Thông ơi, cảm xúc của con người cũng có điều gì đó hơi giống hương vị của cà phê đấy chứ ạ.
Qua bao nhiêu thăng trầm, đổi thay của cuộc sống, chúng ta ai cũng thấy mình như già đi, rồi vì những đặc thù riêng của công việc mà vô hình chung chúng ta quên đi những cảm xúc lắng đọng trong mình. Nhưng như anh cũng thấy rồi đấy, nó chỉ đọng lại rồi cũng sẽ tan ra, tuôn trào mà không cứ vào chúng ta đã là ai, từng làm gì. Bản chất của cảm xúc là đôi khi viết ra từ những gì rất thật, là sẻ chia, là cảm nhận...

Cà phê cũng vậy. Hương vị của nó chỉ có thể là hòa nhập mà không thể hòa tan. Dù người ta có chế biến hàng trăm loại từ cà phê như đồ uống như cafe sữa, cafe đá..., thực phẩm thì như kẹo, bánh, kem... Nhưng cuối cùng thì cafe vẫn là cái hương vị mà người ta không thể nào nhầm lẫn được.
Vì thế cảm xúc luôn tồn tại trong mỗi tâm hồn. Có lúc ngủ yên, có lúc lại tuôn trào và cuối cùng là những dư âm mà chúng ta cảm nhận được quanh cuộc sống này.

Xin được mượn lời cảm ơn của anh trong topic này để nói hộ em những dòng cảm xúc tới diễn đàn.
"Đúng là phải cảm ơn diễn đàn nhiều nhiều, cảm ơn các anh các chị và các bạn đã tạo ra một sân chơi để mỗi chúng ta có những lúc được sống thật là chính mình với những cảm xúc được viết ra trong lòng mà không thể chia sẻ cùng gia đình, bạn bè, đồng nghiệp mà chỉ được chia sẻ với một người bạn: Thực mà hư, hư mà thực - đó chính là diễn đàn này"
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Cà phê và những dư âm Empty Re: Cà phê và những dư âm

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết