DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Cuộc đời và mưa! Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.


Join the forum, it's quick and easy

DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Cuộc đời và mưa! Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.
DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
MỖI NGÀY MỘT LỜI HAY

Thống Kê
Hiện có 9 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 9 Khách viếng thăm :: 2 Bots

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm

» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm

» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am

» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am

» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm

» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm

» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm

» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm

» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am

» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am

» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm

» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am

» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am

» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm

» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am

» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm

» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am

» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm

» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm

» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am

» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm

» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am

» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm

» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm

» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm

LƯỢT TRUY CẬP

Visiting
Liên kết
Diễn đàn PTTH Hoằng Hóa 2 Hoanghoa2.com

Cổng thông tin điện tử Thanh Hóa Thanhhoa.gov.vn
TỪ ĐIỂN TRỰC TUYẾN

Chọn từ điển:
Từ cần tra:
© Cftanhiep Groups

CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ

24/05/14, 11:54 pm by linhhoai

Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng

Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …

[ Full reading ]

Comments: 0

TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ

24/05/14, 09:34 pm by linhhoai

Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ

Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …

[ Full reading ]

Comments: 0

LỜI THẦY DẠY

13/04/14, 01:26 am by linhhoai

LỜI CỦA THẤY ....

Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …

[ Full reading ]

Comments: 0

Thời gian trôi?

13/04/14, 12:24 am by HHM

Thời gian ơi hãy trở lại?

Comments: 0

Sống chân thường

13/12/13, 11:34 pm by linhhoai


Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …

[ Full reading ]

Comments: 0

Top posting users this week
No user

NGOẠI TỆ
Tỷ giá
(Nguồn: )
GIÁ VÀNG
Giá Vàng 9999
Mua
Bán
(Nguồn: )
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious
♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến

Cuộc đời và mưa! Music-11
Nhấn nút Play để nghe
CLICK VÀO ĐÂY Để yêu cầu

Xem thêm hướng dẫn
RSS feeds


Yahoo! 
MSN 



Cuộc đời và mưa!

3 posters

Go down

Cuộc đời và mưa! Empty Cuộc đời và mưa!

Bài gửi by Chaugiang82 01/08/11, 10:28 am

Chiều nay mưa lại rơi. Cứ vội đến rồi vội đi như cái lẽ thường tình mà bao nhiêu năm qua vẫn có. Chẳng bở ngỡ, cũng chẳng giật mình, cũng chẳng đủ để nhớ thương. Sao vẫn bình thường thế nhỉ? Mưa và chỉ là mưa thôi, quy luật chẳng có gì thay đổi cả. Luôn ngưng tụ, rồi tan ra, rồi bốc hơi, lại ngưng tụ…chẳng có gì chuyển biến, chẳng có gì mới mẻ. Mưa và chỉ là mưa thôi!

Gặp lại cô bạn gái sau 8 năm, kể từ khi hai đứa sinh viên chia tay nhau. Vui thật đấy mà ko thể say, vì nếu say thì còn thời gian đâu để ôn nghèo kể khổ nữa. Bạn cách ta ko quá xa để mà sợ không gặp lại, cũng chẳng quá gần để có thể gặp được nhau. 8 năm, đúng 8 năm 1 tháng rồi bạn nhỉ.

Con đường SG, bạn bảo vẫn ồn ào, náo nhiệt như thế đó, chẳng thay đổi gì, nhưng nhiều con đường được mở ra quá, lâu rồi bạn không đi nên nó cũng trở thành xa lạ, mờ nhạt và bạn cảm thấy lạc lỏng tại chính cái nơi mà suốt một thời sinh viên bạn đã buồn vui, sướng khổ cùng nó.

Hai đứa cứ ríu rít như chim, kể nhau nghe hết chuyện này đến chuyện kia, nhìn vào ai cũng bảo chúng ta còn vô tư lắm, hồn nhiên như tuổi học trò, chẳng ai bảo bạn và ta là người phụ nữ có gia đình với bộn bề những lo toan, những thăng trầm, những niềm vui và cả những áp lực vô hình mà cuộc sống đem lại. Bạn bảo cuộc sống này ngắn ngủi nhỉ, đời học sinh, sinh viên cũng ngắn ngủi nhỉ, chẳng làm ai đó đủ hài lòng.
Ngắn ư? Khái niệm này ko rõ lắm, cũng không đến nỗi mơ hồ, hình như bạn đang lay động trong ta một suy nghĩ, rất lạ. Nhìn bạn với ánh mắt đòi câu giải thích, bạn như hiểu ý mà phá lên cười, nụ cười xóa tan những lo toan, xóa tan những khỗ đau mà bạn từng trải qua:
- Tao nói thật với mày nhé! Nếu tao còn sống thời SV tao còn yêu lâu nữa, chứ ứ phải lấy chồng như thế này đâu, sớm quá chẳng thu xếp được mấy niềm mơ ước cả. Và…bạn trầm ngâm:
- Không biết có kiếp sau ko mày? Nếu cho tao hai cuộc đời tao sẽ khác, tao sẽ yêu hơn nữa. Một cuộc đời sao đủ để thương yêu. Hahaha.
Bạn vẫn thường như thế đó, dễ khóc, dễ cười cũng như những tổn thương bạn từng gặp phải, không dễ để quên, nhưng cũng chẳng có gì để nhớ. Cứ vậy đó, và bạn đã quên.

Bạn đã yêu, tình yêu ngây thơ, nông nỗi của cái ngày mới bước chân vào SG nhập học. Không buồn sao được khi mọi thứ xung quanh bạn quá khác xa với những gì bạn từng sống trên đất quê hương, bạn chẳng dám làm quen ai, chẳng dám tự mình đi qua hết một con đường vì sợ bị lạc, vì sợ nhỡ ko về kịp thì trễ học, vì sợ nhiều thứ lắm… Vì bạn yếu đuối lắm.
Rồi bạn quen anh, anh như một tri kỷ đủ để bạn tâm sự, và chia sẻ, đủ để bạn ko còn thấy mình là cô bé nhà quê, ko còn thấy mình lẻ loi. Rồi ko biết tự lúc nào 2 người tri kỷ đã yêu nhau, bạn giật mình với những biến chuyển trong tâm hồn mình, bạn thấy xao xuyến và cảm thấy hờn ghen khi tri kỷ đi cùng với ai đó khác giới, bạn thấy mình ích kỷ và thừa nhận rằng bạn đã yêu.

Bạn quen ta, như một sự tình cờ nhưng thật đáng nhớ. Đi mua cơm SV nhưng quán hết cơm, đường Nguyễn Đình Chiểu rộng dài, ko giúp ta tìm thêm được phần cơm cho mình. Mua vội 1 ổ bánh mì, đang lang thang thấy bạn gọi: Chị ơi cho em hỏi chỗ nào bán bánh mì ạ/ Em đói quá mà chẳng quán nào còn cơm. Nhìn dáng bạn còm nhom, nhăn nhó ko hiểu sao mình thấy tội nghiệp. Chia cho bạn một nữa ổ bánh mì, bạn ngại ngùng đón nhận mà sao lòng mình vui khó tả. Mình thường rất hay nói nên có thể tạo được thiện cảm cho bạn chăng?, ko biết có phải thế ko mà bạn thủ thỉ kể, rồi làm quen. Vậy mà chỉ 1 ổ bánh mì thôi, ta với bạn trở thành tri kỷ. Sau đó bạn hay kể ta nghe về tình yêu của bạn, nó lớn dần lên, hy vọng nhiều thêm và ước mơ nhiều thêm.
Bạn yêu như chính sự cuồng nhiệt của tuổi trẻ, đầy sức mạnh và niềm tin. Bạn học ngày càng khá lên vì tình yêu đó, bạn chờ đợi kết quả của nó như tất yếu, như một sự kết thúc có hậu cho cuộc tình đẹp của mình…..

…Chiều mưa, bạn gọi điện thổn thức! Yên ơi anh ấy ra đi rồi, mình chết mất! Như ko tin vào tai mình, ta chạy đến bệnh viện mà nghe nỗi đau cồn lên, ta thương bạn mình, ta oán trách thượng đế, trách cuộc đời sao quá nhiều trái ngang như vậy. Ta dằn vặt, xót xa với những suy nghĩ trong đầu. ta có thể làm được gì để giúp bạn vượt qua, nếu bạn gánh nặng ta có thể gánh nặng thay bạn, nhưng nỗi đau thì chỉ có bạn mới hiểu bạn phải vượt qua như thế nào . Ta thương bạn vì bạn yếu đuối lắm, vì bạn sẽ ngã gục và bạn sẽ mất hết niềm tin vào phía trước, bạn cũng nông nỗi như chính cái tuổi 20 của mình vậy. Tình yêu là cái gì đó mà ta ko thể định nghĩa, nó có thể làm cho con người ta hạnh phúc và khổ đau như thế chăng?
Bạn cứ như một con người ko có năng lượng , có thể chỉ cần một cơn gió nhẹ thôi cũng để bạn biến mất. Hơn lúc nào hết ta biết bạn đang chạy trốn cuộc sống bằng cái suy nghĩ đường cùng đấy…

Rồi bạn cũng nguôi dần với những bài thơ tình sướt mướt ta tặng mà khoảng sau cùng là một ánh sáng lóe lên cuối con đường. Các cụ ta nói rằng “lấy độc trị độc”, ta ko có nhiều trải nghiệm lắm song với hoàn cảnh của bạn ta thấy có cái gì đó thật gần gũi. Hãy cứ nhắc về nỗi đau đi, và những nỗi đau của những người xung quanh, bạn sẽ rất đau đấy nhưng dần dần sức chịu đựng nỗi đau kia trong bạn sẽ trở thành kinh nghiệm, bạn sẽ đứng dậy và chấp nhận nó như một điều hiển nhiên làm thú vị hơn cho cuộc sống này.

Sự thật là thế, bạn gòng gánh những nỗi đau đi qua gần hết thời sinh viên, bạn khép cửa lòng mình lại để cảm nhận và xuy xét, bạn nhìn về phía xa con đường mình đi bằng những hoài bão, những ước mơ như cái ngày bạn là con bé học trò còm cỏi, tóc khét mùi rơm rạ. Rồi mẹ bạn mất vào đúng cái buổi chiều bạn nộp luận văn, bạn rất buồn, rất buồn. Nhưng khi bạn báo tin cho ta, ta thấy bạn buồn với suy nghĩ cuộc sống này phải là như thế. Bạn lẩm bẩm: “Cát bụi lại trở về cát bụi” .Tao và mày rồi cũng chẳng tránh được đâu. Đúng là quy luật.

Bạn sắp trở thành cựu sinh viên, bạn ko còn là cô bé tân sinh viên ngày nào nữa, bạn trưởng thảnh từ những nỗi đau, và nỗi đau giúp bạn chững chạc hơn, điềm tĩnh hơn rất nhiều.

Cũng một chiều mưa, đó là mùa mưa cuối cùng bạn sống với vai trò cô bé sinh viên đi học ở Sài Gòn, bạn mời ta đi uống cà phê ngay góc nhỏ con đường Nguyễn Tri Phương-Nguyễn Trãi. Gọi hai ly cafe sữa, hương thơm quyến rũ cùng hơi khói bốc ra ta thấy bên đời thật ấm áp. Bạn trầm ngâm.:
- Vậy là đã gần 3 năm rồi đấy, 3 năm mà sao tao vẫn chưa hết lạnh mày ạ.
Bạn kể về anh như những thước phim quay chậm, khẽ khàng, thủ thỉ, nụ cười lấp lánh như đang có anh ở bên làm sáng cả một góc trời với ko gian trầm. Rồi bạn nhìn về xa xăm, nhìn về đúng cái nơi mà anh ấy nắm tay bạn lần cuối, trút hơi thở lần cuối, cái nơi mà lần cuối anh ấy nói lời yêu thương cùng bạn để rồi mãi mãi ra đi. Bạn nói anh ấy giống như vị cà phê, đủ thăng trầm, hơi ấm, vị ngọt, vị béo, mùi thơm, vị đắng, rồi đá nữa chứ cứ tan chảy, tan chảy và tan chảy.

Ta thấy bạn vui với những tồn tại đi qua trong đời mình và cảm nhận được những gì bạn đang suy nghĩ, những gì bạn đã vượt qua. Đúng là khi con người ta đau, ngã gục cần lắm một ai đó làm chỗ dựa, cần lắm một lời động viên, một sự cảm thông. Nhưng để vượt qua nỗi đau thì chỉ có chính ngưới ta mới biết mình nên và phải làm gì. Với bạn dường như cũng là vậy đó.

Rồi bạn chia tay thời sinh viên, chia tay những con đường Sài Gòn với biết bao kỷ niệm, như một sự logic bạn cũng chia tay ta từ đó. Bạn trở về Hà Tây và trở thành một cô giáo như ước mơ của bạn, rồi bạn cũng mở cửa lòng mình để đón nhận những niềm vui mới. Nó chẳng đi theo một quy luật nào cả, anh ấy giờ đây của bạn cũng là một anh giáo, đủ để bạn sẻ chia những ngọt bùi, đủ để bạn tâm sự, trăn trở những trải nghiệm về nghề, đủ để cảm thông và quan trọng là bạn đón nhận được những thương yêu.

Bạn vẫn thế đó, và dường như trên con người bạn cũng như ta sự yếu đuối và mạnh mẽ luôn tồn tại, bao bọc, che chở, nâng đỡ cho nhau như một sự tất yếu của cái bắt đầu gọi là thương yêu.
Tám năm ko phải dài với một đời người, nhưng cũng ko phải là ngắn với những kỷ niệm, những tâm tư giữa ta và bạn. Bạn gặp lại ta đầy ắp những điều mới mẻ, đầy ắp những khát khao và chắc chắn rằng ko thiếu sự nuối tiếc về một thời. Âu đó cũng là cuộc sống.

Ta dẫn bạn đi thăm lại Sài Gòn với những khu vui chơi giải trí như CV Đầm Sen, Suối Tiên, dẫn bạn đi thăm Dinh Độc Lập, Bảo tàng chứng tích chiến tranh…Đi ăn kem Dream Cones, ghé chợ Bến Thành mua sắm một vài thứ. Rồi lên trung tâm thương mại Diamon, Zen Plaza… để bạn thỏa sức mua sắm một số món đồ mà ngày xưa bạn không có điêu kiện mua nó.
Đi qua con đường ngày xưa ấy bạn thấy nó thay đổi rất nhiều, nhưng tâm hồn bạn vẫn vậy. Nó là góc nhỏ không thể thiếu trong bạn cho nên nó vẫn cồn lên mỗi khi “trái gió, trở trời”.

Rồi bạn cũng chia tay, kết thúc cuộc hành trình thăm đất Sài Gòn, thăm ta và những con đường kỷ niệm. Mưa Sài Gòn lại rơi, đúng là mưa, chẳng có gì là mới cả.
Ta cảm ơn bạn vì tất cả, cuộc đời bạn như một món bánh tráng trộn (kiểu Miền Nam), đầy đủ những vị ngọt của đường, vị thơm của đậu phộng (lạc), vị béo của dừa, vị cay cay của những ớt, vị chua chua của những xoài và cả vị đắng của sự cảm nhận.Thật đầy đủ!

Cuộc đời ta ta không thể kể hết ra vì so với bạn nỗi đau trong ta chẳng là gì cả. Ta thấy mọi thứ diễn ra cứ như một quy luật của tạo hóa, như sự ngưng tụ của gió, của mây, của mưa, sự xuất hiện và mất đi để trở thành cát bụi. Quy luật và quy luật. Chỉ có một điều ta nhận ra rằng tâm hồn mình đang biến chuyển, sự biến chuyển không ngừng và không theo một nguyên tắc nào cả, nó khác nhau ở mọi thời điểm, ở mọi không gian. Có ai tìm ra quy luật cho tâm hồn và cảm xúc của mình không? Không thể trả lời, ta tự hỏi có phải là sự bắt đầu của những thương yêu? Ai biết thì trả lời cùng với nhé!

( TY-31/07/2011)
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Cuộc đời và mưa! Empty Re: Cuộc đời và mưa!

Bài gửi by HongPhuc12c 14/08/11, 03:25 pm

ThanhYen viết về cuộc đời và mưa thật hay, chiều nay em lại viêt về tình yêu và mưa anh à!
Mưa Huế thật rai, thật dài, và thật buồn là tình yêu đầu đời em dành cho anh ấy, cha của con em, dù dư cảm, dù bất ổn, em vẫn không thể làm dứt đi cơn mưa ây, và em tự an ủi, không có những gì mình yêu, hãy yêu những gì mình có!
Rồi một ngày bão nổi, em biết rằng nếu cứ để nổi buồn mưa trong lòng khuôn mặt em suốt đời sẽ thẫm đẫm nước mắt, như cây cỏ run rẩy dưới mưa, rêu phong sẽ làm hư lá, cây làm sao thở được nếu không có lá phải không anh!

Và mưa Tây nguyên, chợt đến, chợt đi, là cảm xúc em gặp một ai đó thoáng qua, thật đẹp và qua đi thật nhanh.

Và mưa gì để ví với tình yêu em đang có đây anh, mỗi lần gặp nhau thật khó khăn, nhớ cảnh anh ướt như chuột trong cơn mưa tầm tã Đông Hà chạy theo xe đò gọi em, là ngày áp thấp mình cùng nhau về biển...Em gọi tình yêu của anh của em là mưa ngâu anh nhé. Tháng 7 nữa lại đang về, bao giờ mình gặp nhau đây anh?
HongPhuc12c
HongPhuc12c
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1378
Mức độ đóng góp : 17241
Điểm được cảm ơn : 1097
Ngày tham gia : 06/07/2010

Về Đầu Trang Go down

Cuộc đời và mưa! Empty Re: Cuộc đời và mưa!

Bài gửi by SaintEagle 14/08/11, 06:30 pm

Những cơn mưa kỷ niệm! Những kỷ niệm gắn liền với những cơn mưa bao giờ cũng mãnh liệt, sâu sắc hơn thì phải!?
Ngày đó, em cũng có kỷ niệm không quên về một chiều mưa phải không anh? Một ngày mưa tầm tã, anh đèo em bằng chiếc xe cà tàng chạy trên đường Hoàng Hoa Thám, mấy cành hoa tigon vẫn rực rỡ trên cây và em ước ao mình được anh hái cho một cành về cắm trong lọ hoa ở KTX. Trời mưa tầm tã, dây điện chằng chịt trên cây, vậy mà anh đã nhất định đòi trèo lên để hái cho bằng được cành tigon đó. Em rất vui, nhưng lại rất lo nên đã can không cho anh trèo lên cây để hái, nhưng anh nhất định không chịu. Nhìn anh luồn lách qua đám dây điện lằng nhằng, vươn tay ra để hái cho được cành hoa em thích, trong lòng em trào dâng một nỗi niềm thật khó có thể diễn tả thành lời. Suốt dọc đường chở em về KTX, em không biết nói gì, chỉ ôm chặt anh trong vòng tay nhỏ bé của mình, hạnh phúc dâng trào và em sợ nếu một ngày nào đó em thiếu anh bên cạnh thì không biết mình sẽ ra sao. Đêm về em đã thao thức, không tài nào ngủ được, chỉ mong trời mau sáng để lại được nhìn thấy anh. Ước mơ của em chỉ đơn giản là vậy thôi. Vậy mà giờ đây, hai chúng ta lại bước đi trên những con đường của riêng mình. Kỷ niệm vẫn quặn thắt trong em mỗi khi ngắm mưa, em vùi chặt kỷ niệm trong lòng, thổn thức. Hãy hạnh phúc anh nhé, người luôn ở trong trái tim em!!!
SaintEagle
SaintEagle
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 66
Mức độ đóng góp : 548
Điểm được cảm ơn : 100
Ngày tham gia : 07/08/2011
Tuổi : 38

Về Đầu Trang Go down

Cuộc đời và mưa! Empty Re: Cuộc đời và mưa!

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết