DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Tình hoài niệm Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.


Join the forum, it's quick and easy

DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Tình hoài niệm Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.
DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
MỖI NGÀY MỘT LỜI HAY

Thống Kê
Hiện có 8 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 8 Khách viếng thăm :: 2 Bots

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm

» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm

» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am

» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am

» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm

» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm

» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm

» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm

» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am

» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am

» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm

» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am

» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am

» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm

» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am

» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm

» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am

» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm

» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm

» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am

» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm

» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am

» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm

» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm

» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm

LƯỢT TRUY CẬP

Visiting
Liên kết
Diễn đàn PTTH Hoằng Hóa 2 Hoanghoa2.com

Cổng thông tin điện tử Thanh Hóa Thanhhoa.gov.vn
TỪ ĐIỂN TRỰC TUYẾN

Chọn từ điển:
Từ cần tra:
© Cftanhiep Groups

CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ

24/05/14, 11:54 pm by linhhoai

Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng

Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …

[ Full reading ]

Comments: 0

TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ

24/05/14, 09:34 pm by linhhoai

Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ

Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …

[ Full reading ]

Comments: 0

LỜI THẦY DẠY

13/04/14, 01:26 am by linhhoai

LỜI CỦA THẤY ....

Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …

[ Full reading ]

Comments: 0

Thời gian trôi?

13/04/14, 12:24 am by HHM

Thời gian ơi hãy trở lại?

Comments: 0

Sống chân thường

13/12/13, 11:34 pm by linhhoai


Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …

[ Full reading ]

Comments: 0

Top posting users this week
No user

NGOẠI TỆ
Tỷ giá
(Nguồn: )
GIÁ VÀNG
Giá Vàng 9999
Mua
Bán
(Nguồn: )
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious
♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến

Tình hoài niệm Music-11
Nhấn nút Play để nghe
CLICK VÀO ĐÂY Để yêu cầu

Xem thêm hướng dẫn
RSS feeds


Yahoo! 
MSN 



Tình hoài niệm

5 posters

Go down

Tình hoài niệm Empty Tình hoài niệm

Bài gửi by Chaugiang82 29/05/11, 09:12 am

TÌNH HOÀI NIỆM
• Những cơn mưa mông lung báo hiệu một mùa mưa Sài Gòn. Êm ả, đìu hiu, giận giữ, cứ ầm ầm theo cường độ tăng. Xối xả từng cơn, từng cơn như gieo vào lòng ai đó nỗi nhớ vô bờ khi nghĩ về đất mẹ.
• Mưa Sài Gòn. Buồn thật. Đường xá vẫn tấp nập, hẳn không hổ danh là thành phố năng động kể cả khi trời gầm gừ, trút cơn giận ào ào như thác đổ.
• Xa quê, có lẽ đã 11 năm ta chưa được chứng kiến mưa quê hương, cơn mưa mà chỉ nhìn vào hướng mây là biết được nó có đổ xuống hay không, tiếng mưa cứ tí tách, tí tách từng giọt, như giọt buồn kỷ niệm.
• Có lẽ sẽ không có bài viết này nếu như hôm nay ngồi ngắm mưa mà không nghe được bài hát "Hai mùa mưa" & “Tóc gió thôi bay”. Nó buồn, da diết, khắc khoải như chính cảm xúc mà tác giả đã thổi hồn vào bài hát vậy. Nhớ đến nao lòng. Hoằng hóa 2 ơi, Quê mẹ ơi.
• Hắn biết chơi ghi ta, không hay lắm nhưng đủ để ta biết hắn cũng là người cùng sở thích yêu những bản nhạc buồn. Ở cái xứ xở đó, 11 năm trước vẫn còn nghèo không đủ nuôi lớn ước mơ biến hắn thành một nhạc sĩ. Cha hắn ra đi theo tiếng gọi con tim, bỏ mẹ hắn và hắn ở lại trong căn nhà tranh siêu vẹo. Ngày đó làng hắn không còn nhiều nhà tranh lắm nhưng suy cho cùng hoàn cảnh của hắn cũng không đến nỗi quá đơn độc. Hắn thường hay hát cho ta nghe mỗi khi trời mưa, chỉ trời mưa mới làm hắn nổi hứng nghệ sĩ thì phải. Phải công nhận hắn hát hay thật, hát hay hơn cả tiếng đàn nỉ non của hắn. Buồn và đặc biệt thích những tình khúc buồn. Hắn giống ta đến từng cảm xúc, từng sở thích, sự thăng hoa khi tìm hiểu về âm nhạc. Nhưng hắn đặc biệt rất ghét văn vì hắn bảo văn chỉ làm cho con người ta ngụy biện mà thôi. Hắn sợ cái cảm giác giải thích bằng ngôn từ văn học. Ta thì yêu văn như chính cảm xúc của mình vậy. Chính vì thế mà ta và hắn hay bất đồng quan điểm khi đánh giá về một vấn đề, hay hiện tượng văn học.
• Hắn từng nói, âm nhạc chính là nguồn sống của hắn. Một ngày nếu không có âm nhạc hắn sẽ rất buồn. Hắn chỉ ngừng hát trong những khoảng thời gian mẹ hắn bệnh và hắn cũng sợ cái ngày mẹ hắn đi xa. Vì hắn bảo có lẽ lúc đó hắn sẽ ghét âm nhạc mất. Ngày Cha hắn bỏ đi, mẹ hắn khóc, mẹ hắn vật vả. Nhìn mẹ, hắn muốn ghét cha lắm nhưng hắn bảo mình làm con không được phép nhự vậy. Thế là hắn chịu đựng, kìm nén. Hắn bắt mình phải trưởng thành hơn cái tuổi mười tám của mình, mạnh mẽ hơn. Chí ít cũng phần nào che chở cho mẹ hắn. Hắn bảo hắn hát “Hai mùa mưa” thì mẹ hắn ngừng buồn. Vì hắn bảo mưa chính là cuộc sống mẹ ạ. Phải chấp nhận kể cả khi mình không muốn. Và hắn tin chính âm nhạc đã làm mẹ hắn đứng dậy. Hắn yêu mưa và âm nhạc là có nguyên nhân cả đấy.
• Mùa mưa năm đó, mùa mưa đầu tiên và cũng là mùa mưa cuối cùng ta được nghe hắn nói. Giang ơi! Mình không thể ghét âm nhạc được nữa dù cho mẹ mình có đi xa. Hắn bảo sẽ hát mãi, hát mãi cho đến khi người đó không thích nghe tiếng đàn nỉ non của hắn, không thích nghe cái cách hắn thả hồn vào bài hát, vào những tình khúc mà hắn bảo đáng để sống, để mà yêu thương. Hắn nhìn ta, đôi mắt đẹp, thông minh và có chiều sâu của một người trí thức. Đôi mắt trưởng thành hơn cái tuổi 18 trẻ con tập làm người lớn, đôi mắt làm ta rung rung. Ta ngày càng yêu âm nhạc hơn, thuộc nhiều bài hát hơn, hiểu sâu hơn dụng ý mà tác giả sáng tác. Hắn không thích văn nhưng viết văn rất có hồn, ngắn gọn, xúc tích chứ không rườm rà, lê thê, lý luận như ta. Điểm văn của hắn không quá cao nhưng cũng đủ để làm cho bọn con gái khối C ngỡ ngàng. Có lẽ hắn đã trưởng thành hơn ta tưởng nên mới có thể cảm nhận một cách ngắn gọn và sâu sắc nhất. Hắn bảo hắn không thích văn đâu nhưng hắn sẽ tìm hiểu về nó giống như một môn nghệ thuật sống vậy, để hắn biết ta thực sự hiểu và yêu văn đến thế nào...và để hắn hiểu ta hơn. Cũng như cái cách mà ta tìm hiểu sở thích âm nhạc của hắn. Ta hỏi vì sao phải như vậy? Hắn bảo ta suy nghĩ như thế nào thì hắn sẽ suy nghĩ như thế đó. Thuận hay nghịch thì chỉ hắn mới hiểu hắn và ta mới hiểu ta. Sợ thật. Cái cách hắn trả lời làm ta miên man, miên man đoán già, đoán non, hồi hộp, ảo tưởng. Càng ngày ta càng bị cuốn vào hắn, bỏ bê mấy đứa bạn làng.
• Mùa thi, có lẽ vì qúa miên man mà ta quên mất mùa thi đang tới rất gần. Ngày bọn bạn đưa lưu bút bảo: “Giang ơi mi viết văn hay, mi khai bút cho tau nhá”. Ta gật gù, ừ thì khai bút có gì đâu. Cầm lưu bút đưa cho hắn, ta hồn nhiên: Nhạc sĩ ơi thổi hồn vào đây đi, cho tôi một chút cảm xúc nào. Hắn bảo để làm gì vậy? Ừ thì viết lưu bút để mai xa nhau không gặp nhau thì đọc lại để mà nhớ hơn. Hắn bảo đang còn sớm mà, viết sớm quá cảm xúc sẽ không có thật. Nhưng sắp phải làm hồ sơ thi đại học rồi, rồi còn kỳ thi tốt nghiệp nữa, lúc đó thời gian đầu mà lưu với chẳng bút. Hắn gật đầu, lặng lẽ cầm đàn hát “ Phượng hồng”. Đang cao trào: “ Cánh phượng hồng ngẩn ngơ” hắn ngồi im, nhìn vào khoảng không lặng lẽ, làm tiếng hát, tiếng đàn bị hụt hẩng. Bực mình hắn làm ta quê vì ta đang véo von theo. Hai đứa im lặng chịu không nổi ta hỏi hắn dự định thi trường nào, hắn trả lời không cảm xúc, không suy nghĩ, không thi gì cả. Tại sao? Hắn không trả lời, sách đàn đứng lên cười bảo, đưa sách đây anh dạy viết lưu bút nào bé. Có lầm không hắn đùa cái quái quỷ gì thế này. Anh, cô bé những ngôn từ chưa bao giờ ta nghe hắn nói, đúng là hắn hơn ta một tuổi nhưng sao thấy bực thấy ghét thế. Hắn bảo đừng ngạc nhiên, mai mốt đi học xa rồi nhiều người sẽ nói thế với ta nên hắn nói trước coi như là khai bút cho lưu bút rồi đó. Hắn cười, nụ cười khiêu khích nhưng không làm ta bực mà chỉ ngẩn ngơ, ngơ ngẩn đứng nhìn.
• Một tuần, thời gian qúa lâu ta không gặp hắn. Ta lo lắng, bồn chồn xen cảm giác giận hờn. Ta suy nghĩ lung tung, ta yêu hay thích hắn nhỉ, sao ta lại phải thế. Một tuần lại trôi qua, hình như hắn cố ý tránh mặt ta, không thấy hắn đến tìm, cũng không thấy hắn trêu trọc ở lớp. Ta đâu có lỗi gì cơ chứ. Hix hắn là gì mà ta phải băn khoăn như vậy.
• Hồ sơ thi đại học đã nộp được 3 ngày. Thầy chủ nhiệm thông báo lớp ta còn một thành viên không làm hồ sơ thi đại học. Ồn ào, cả lớp như cái chợ vỡ đoán già đoán non. Ai cũng nghĩ chắc bạn nào đó vì thấy học không được nên bỏ cuộc. Không hiểu nhưng ta cũng loại bỏ thật nhanh suy nghĩ ấy ra khỏi đầu. Chiều hôm sau hắn đến chơi, không mang đàn như mọi khi. Mặt cười cười đáng ghét. Hắn bảo: anh nhớ cô bé quá nhưng bận. Nghe bực mình nhưng lại thấy vui vui thế là tha cho hắn cái tội không đàn cho ta nghe. Hắn nói hắn không thi tốt nghiệp cũng không thi đại học, hắn sẽ đi bộ đội. Tại sao? Vẫn là câu nói cộc lốc của ta và cái sự im lặng đáng ghét của hắn. Ta bình thản: cuộc sống vốn đã rất khó khăn, nếu như không biết vượt qua hoàn cảnh thì mãi mãi người tài cũng chỉ là thằng dốt, người nhu nhược, kẻ hèn. Hắn bực tức bỏ đi, nóng giận hơn cái vẻ trầm ngâm khi đối diện với ta.
• Kỳ thi đến gần làm cho ta và hắn không có nhiều thời gian để chuyện trò, thậm chí là không có cuộc nói chuyện nào giữa ta và hắn từ khi đó. Ta cũng biết tin hắn đã đăng ký thi đại học nhưng không biết hắn thi trường gì. Ngày liên hoan chia tay, lưu bút đã viết đầy. Vui có, mừng có, buồn cũng có. Cái không khí của cả khối 12 hôm nay lạ thật, trầm ngâm, lặng lẽ đến nỗi không ai còn cảm nhận thấy cái nắng chói chang, oi bức ở ngoài kia, chỉ sau cái cánh cổng trường một tích tắc. Cô khóc, cả lớp khóc, tiếng dặn dò, hẹn hò, nức nở xen lẫn tiếng tâm tình của lũ con trai tinh nghịch mọi ngày, nay như một bữa tiệc thay lời muốn nói. Ồn ào nhưng cũng đủ để nhận biết cảm xúc trong mỗi con người. Nhìn về phía hắn, ta thấy hắn cũng nhìn ta, hắn ôm cây đàn định chơi một bản nhạc nào đó nhưng chưa biết nên bắt đầu như thế nào. Chợt lớp trưởng bảo cả lớp mình hát đi. Nhẹ nhàng, sâu lắng uyển chuyển từ lời ca đến từng phím đàn. Hắn hát, ta hát, cả lớp hát. ‘Đặt bàn tay lên môi”, câu hát đang bay lên bất chợt chùng xuống như phím đàn đứt dây. Cả lớp òa lên gọi tên nhau, ôm nhau nức nở. Lần đầu tiên ta thấy hắn khóc, dáng vẻ suy tư cùng cặp kính cận càng tôn lên vẻ chững chạc của hắn, chỉ có giọt nước mắt của hắn là khác, nó giống giọt pha lê trong suốt tôn cặp kính cận đẹp đến mê hồn. Lũ con trai bảo, hay là lớp chúng mình tổ chức liên hoan đi (năm đó trường không cho dựng trại tại trường). Không ai bảo ai, đang khóc cùng cười lên hưởng ứng. Năm cuối nhiều người mến nhau nhưng không dám nói, thế là một tên mạnh miệng bảo con trai chở con gái đi. Còn bối rối nhưng ai có cảm tình với ai thì đã đâu vào đấy hết. Hắn cũng nhẹ nhàng lôi ta chạy ra xe hắn, tinh nghịch bảo; Mình làm một cặp nghe cô bé. Chưa kịp hiểu gì vì từ bữa đó đến nay ta nghĩ hắn ghét chơi với ta rối. Mà thôi sắp chia tay nhau rồi không suy nghĩ nữa. Ta gật đầu ngoan ngoãn lên xe hắn cùng lũ bạn kéo xuống nhà cái Vân ở Hoằng Qùy tổ chức tiệc liên hoan. ....Bữa tiệc liên hoan cũng chỉ góp phần tạo nên không khí chia tay, buồn hơn, nhưng sâu sắc hơn. Ở đó mọi người hiểu nhau hơn, tâm sự được nhiều hơn và có chỗ thể hiện sự chín chắn hơn. Tiệc tàn ai về nhà đó nhưng sao cảm giác vẫn còn rưng rưng
• ...... Và cứ thế....Ngày báo kết quả thi, ta như không nhìn thấy mọi thứ xung quanh, trời đất cứ quay cuồng sụp đổ trước mặt. Tính hiếu thắng càng làm ta xấu hổ, suy nghĩ tiêu cực hơn. Rớt đại học có nghĩa là chấm hết. Cái tuổi ăn chưa no, lo chưa đến làm ta không còn nghĩ được cái cảm giác của cha mẹ, mọi người xung quanh, ta bất chấp mọi lời khuyên, co ro, tức tưởi giam mình trong căn buồng ngột ngạt. Trái lại với cảm giác của mẹ ta. Mẹ hắn mừng ra mặt vì tin con trai đậu đại học, thỏa ước mơ của hắn là trờ thành chiến sĩ công an nhân dân. Căn nhà siêu vẹo của hắn cứ cựa mình chờ nổ tung ra khi niềm tự hào của mẹ hắn đã làm được cái điều lớn lao đó mà cả họ nhà hắn chưa ai làm được. Nhưng hắn không vui, thậm chí rất buồn. Hôm đó, trời mưa, nghe tiếng mẹ gọi mà ta không ngốc đầu lên được. Hắn qua chơi, vẫn cầm đàn như mọi khi nhưng lặng lẽ. Có lẽ chất nghệ sĩ trong người hắn sắp tắt. Hắn nói ta hãy cố gắng lên vì ta và vì hắn. Hắn sẽ đợi ta vào mùa này năm sau ở Hà Nội, hắn nói nhiều lắm nhưng ta chẳng hiểu gì, ta chẳng nghe gì. Ta chỉ biết mình là kẻ thất bại, một kẻ thất bại thật. Lần đầu tiên hắn ôm ta, nhẹ nhàng nhưng đủ chắc chắn để ta không rời xa hắn được. Ta khóc, hắn cũng khóc. Không hiểu vì sao trong vòng tay hắn ta ngoan ngoãn như một tín đồ biết vâng lời và biết lắng nghe. Ta cảm nhận được từng hơi thở run lập cập của hắn. Hắn bảo hắn sẽ nhập học, và bảo rằng hắn sẽ viết thư về cho ta và thường xuyên, tranh thủ về nhà khi có dịp nghỉ. Ta tin hắn và cảm thấy dễ chịu hơn khi được ở bên hắn. Cái cảm giác được che chở mà hơn lúc nào hết ta rất cần trong lúc này, ta không hiểu đó là gì, nhưng dễ chịu lắm. Hắn đi xa, từng cánh thư liên tục liên tục cũng không làm cho ta vơi cảm giác nhớ hắn. Được nghỉ hắn vẫn về, vẫn cây đàn ghi ta và giọng hát siêu lòng làm ta thỏa nỗi nhớ mong....Rồi thư cứ thưa dần, ta nghĩ là do hắn bận học. Một ngày hắn lại về, chững chạc hơn, ra dáng một sinh viên an ninh, nghiêm trang, điềm tĩnh. Gặp hắn ta thấy dường như hắn hơi khác, không nói nhiều, không giải thích mỗi khi ta gặng hỏi điều gì đó. Sự tự ti làm ta thu mình trong vỏ ốc, ta nghi ngờ hắn, ta trách ta nhưng không trả lời nổi ta và hắn là gì của nhau. Một quyết định bất ngờ đã làm thay đổi hòan toàn tình cảm của ta và hắn, có lẽ đã làm thay đổi cuộc đời của ta và ảnh hưởng phần nào đến cuộc sống hiện tại của hắn. Bước chân lên xe theo một người chú vào Gia Lai để chờ thi lại cho năm sau cũng chỉ để ngụy biện cho cái lý do là ta đang trốn tránh một điều gì đó, đang tuyên dương cái tâm trạng tự ti tồn tại trong ta. Không một thông tin, ta cũng muốn quên hắn đi trong cảm xúc của mình, bởi ta biết tình cảm của ta và hắn không thể đặt tên và không bao giờ có thể đặt tên.
Giữa chốn núi rừng xa xôi, cái đìu hiu của phố huyện toàn nhà gỗ càng làm cho ta thêm nhớ hắn. Đến lúc này ta mới bật khóc mà khẳng định rằng thực ra ta đã yêu hắn từ lâu, chắc từ lâu lắm rồi thì phải. Một chiều đi làm cỏ cà phê. Tiếng nhạc phát ra từ radio của rẫy bên cạnh. “Nỗi buồn hoa phượng” làm ta xuyến xao, một mùa thi đang đến gần. Ta khóc, ta quyết sẽ làm được một điều gì đó và ta đã đăng ký thi an ninh. Ta hứa khi ta đạt được ước nguyện rồi ta sẽ tìm hắn, lúc đó nhất định ta sẽ bắt hắn hát cả 100 bài để bù cho những ngày qua ta phải sống vật vờ khi không được nghe tiếng đờn, lời ca của hắn. Thực tế thế nào nhỉ? Có lẽ ta đã không bao giờ thực hiện được ước mơ đó, lại rớt, thế nhưng lần này ta đón nhận nó một cách bình thản hơn, hiểu được vì sao mình thất bại. Chấp nhận, phải biết chấp nhận chứ, Ta học được câu nói của hắn và thấy mình được an ủi hơn. “Xa mặt cách lòng”, ta vào Sài Gòn như một cú huých, điểm dứng chân cuối cùng để thực hiện ước mơ. Cuộc sống xa phương với bao khó khăn làm ta chững chạc hơn, biết chấp nhận thực tế hơn và thấy mình từng trải hơn. Công nhân là công việc đầu tiên ta tìm đến ở cái xứ sở phồn hoa này. Cứ bộn bề, bộn bề hết làm hành chính lại tăng ca, đến cả lá thư viết cho cha mẹ ta còn hẹp hòi tính ngày đếm tháng, ta không còn thời gian để mơ mộng, để lắng nghe con tim, cảm xúc mình cần gì muốn gì. Rồi ta cũng đỗ. Ta thi vào một cái ngành mà lũ bạn nó bảo ta hâm. Chúng nó bảo con gái khối C mà thi Kinh tế. Ta tự nhủ ta có thể làm được, làm được bằng chính sự thật là ta đang học Kinh tế. Ta đi xa văn học và sử dụng nó bằng cảm nhận, làm ngôn ngữ truyền tải trong giao tiếp, và sống với nó bằng cảm xúc thật của mình. Có lẽ nhờ có thế mà ta để hắn ngủ yên trong ký ức ngọt ngào
• ..... Chiều qua đi làm về. Điện thoại reo, cầm máy, số của ai mà lạ thế? Thường thì ta ít có thói quen nghe số lạ. Không hiểu vì sao khi quyết định bắt máy ta thấy run run. Alô! Có phải Giang không! Alô!...Hơn mười năm, không gian và thời gian dù có đi xa nhưng giọng nói ấy, chính là giọng nói ấy thật mà. Không tin vào cảm nhận của mình nên ta hỏi lại: Xin lỗi ai đấy ạ? Nam đây....Cuộc điện thoại kéo dài, ta và hắn nói chuyện với nhau như thời gian chưa từng có khoảng cách, như ngày hôm qua ở rất gần.
• Hắn nói, hắn biết rõ cuộc sống của ta. Hắn tôn trọng quyết định của ta, hắn vẫn rất quý ta như cái tình cảm không thể đặt tên. Hắn bảo hắn vẫn nhớ nhiều lắm và điều đặc biệt là hắn chưa lập gia đình. Trái tim người phụ nữ trong ta rung lên, nhưng lý trí mách bảo ta rằng ta và hắn đã là 2 con đường, 2 cuộc đời, 2 lối rẽ. Và rằng ta còn có một thứ thiêng liêng hơn, quý báu hơn đó là tổ ấm của ta, gia đình ta và quan trọng hơn hạnh phúc của những người ta yêu thương nhất.
• Ta tự bảo nhịp đập của quá khứ giống như một kỷ niệm không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người. Nó có thể thiết tha, đau nhói, đẹp đẽ hay là gì đi chăng nữa thì nó cũng sẽ ngủ yên, ngủ sâu và là một phần của cuộc sống. Vì nó không đủ lớn, đủ mạnh mẽ, đủ chững chạc, đủ vị tha nên nó chỉ có thể là của hôm qua, của ngày xưa mà không đi đến được của hôm nay, ngày mai hay mãi mãi. Hắn cũng đã nói với ta như vậy đó.
• Vậy là ta lại đã biết về hắn, về quá khứ mà ta đang phân vân nên đặt tên nó là gì. Ta kể cho người bạn đời của mình bằng tất cả sự say mê của tuổi trẻ, ta tìm thấy sự chia sẻ chân thành từ anh, sự cảm nhận của anh. Anh nói em và người ấy không thể đặt tên cho câu chuyện của mình nhưng anh có thể đặt tên cho nó. Anh bảo đấy là “tình hoài niệm”. Nó có thể là tình yêu, tình bạn bè, tình quê hương, nó là của hôm qua nhưng vẫn sống trong hôm nay, nó không thể lớn lên nên nó luôn là tình hoài niệm. Có lẽ là thế, và đúng là thế thật. Cảm ơn anh, cảm ơn cuộc đời vì em đã có anh. Thật lòng và chân thành đấy anh ạ!
• Chiều nay, ngồi ngắm mưa Sài Gòn. Nhớ lại câu chuyện ngày hôm qua, nhâm nhi cafe ngồi trầm tư gặm nhấm cảm xúc nhìn mưa rơi lặng lẽ. Nhà ai mở nhạc, bài nhạc hay quá hình như là của ca sĩ Ánh Tuyết trình bày. Câu hát ngân nga như đọc được cảm xúc của ta, bồi hồi lặng lẽ. Nước mắt cứ thế tuôn rơi mà không hiểu khóc bởi nhẽ nào. “Chiều mưa có một người con gái nhớ quê xa vời vợi. Dòng sông giấc mơ xưa một thời thiếu nữ buồn trôi. Tuổi thơ xưa đã qua, người xưa xa cách xa. Còn đâu bóng quê nhà trong chiều xa vắng …..Tóc gió thôi bay….”. Có lẽ ta khóc vì con đường đó đã được đặt tên, ta khóc vì anh của ta ngày hôm nay đã đặt được tên con đường ngày xưa ta và hắn bước. Ta khóc vì nhớ quê hương, nhớ về một thời con gái. Ta khóc vì hạnh phúc bên ta đang rất thật và vì tất cả cuộc sống này. Ta cám ơn cuộc đời đã cho ta biết hắn, cám ơn vì đã cho ta gặp anh. Cám ơn âm nhạc và văn học. Những điều kỳ diệu đã nuôi lớn tâm hồn ta suốt một cuộc đời.
Ở đâu đây trên cuộc sống này hắn của hôm qua ơi ta luôn chúc hắn với mọi điều tốt đẹp nhất. Ta sẽ giới thiệu hắn về diễn đàn của K92-95HH2. Và biết đâu mai này ta và hắn cùng nhiều người nữa có thể viết lên câu chuyện đẹp tuổi học trò trong diễn đàn K97-00 cũng nên.

T5/2011



Được sửa bởi CHAUGIANG82 ngày 30/05/11, 08:19 am; sửa lần 2.
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by jamestoan 29/05/11, 10:28 am

Ồ, hay quá !
Kiểu này Mod văn nghệ nên mở thêm topic về cuộc thi viết về mối tình đầu rồi.
Ngày sinh viên mình cũng thích một ai đó nhưng đã không dám yêu, bởi tính mình không thích làm gì khi dự biết kết quả không tối ưu. Nghĩ lại đôi khi thấy có chút luyến tiếc nhưng dù sao mình cũng đã quyết định đúng.
jamestoan
jamestoan
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 376
Mức độ đóng góp : 3068
Điểm được cảm ơn : 235
Ngày tham gia : 30/12/2010
Đến từ : Sài Gềnh

http://xpowermodels.com.vn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by Chaugiang82 29/05/11, 04:01 pm

jamestoan đã viết:Ồ, hay quá !
Kiểu này Mod văn nghệ nên mở thêm topic về cuộc thi viết về mối tình đầu rồi.
Ngày sinh viên mình cũng thích một ai đó nhưng đã không dám yêu, bởi tính mình không thích làm gì khi dự biết kết quả không tối ưu. Nghĩ lại đôi khi thấy có chút luyến tiếc nhưng dù sao mình cũng đã quyết định đúng.
Ngày sinh viên bác không dám yêu, ngày đó còn lo học đỗ ông Cử, ông nghè nên đâu dám lè phè là phải. Bác luyến tiếc làm gì. Bây giờ chắc đang "iu" bù ấy chứ.
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by jamestoan 29/05/11, 04:14 pm

CHAUGIANG82 đã viết: Ngày sinh viên bác không dám yêu, ngày đó còn lo học đỗ ông Cử, ông nghè nên đâu dám lè phè là phải. Bác luyến tiếc làm gì. Bây giờ chắc đang "iu" bù ấy chứ.
Ô hô, mọi người thời trẻ, ai cũng có gì để kể trong khi mình ứ có gì, không muốn luyến tiếc nhưng tình thế đưa đẩy làm mình đôi khi lưu luyến những giây phút dù thoáng qua thôi nhưng rất đẹp. Hôm nào rảnh, anh sẽ kể chuyện 1st kiss trong cái topic này của em, dù sao, tả nó bằng tiếng mẹ đẻ cũng hay hơn. khà.. khà..


Được sửa bởi Admin ngày 29/05/11, 04:49 pm; sửa lần 1. (Reason for editing : abc)
jamestoan
jamestoan
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 376
Mức độ đóng góp : 3068
Điểm được cảm ơn : 235
Ngày tham gia : 30/12/2010
Đến từ : Sài Gềnh

http://xpowermodels.com.vn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by Chaugiang82 29/05/11, 04:44 pm

[quote="jamestoan"]
CHAUGIANG82 đã viết:
Ô hô, mọi người thời trẻ, ai cũng có gì để kể trong khi mình ứ có gì, không muốn luyến tiếc nhưng tình thế đưa đẩy làm mình đôi khi lưu luyến những giây phút dù thoáng qua thôi nhưng rất đẹp. Hôm nào rảnh, anh sẽ kể chuyện 1st kiss trong cái topic này của em, dù sao, tả nó bằng tiếng mẹ đẻ cũng hay hơn. khà.. khà..
Hihi, vậy thì em sẽ chờ để nghe anh kể chuyện đó. Hồi hộp quá


Được sửa bởi Admin ngày 29/05/11, 04:58 pm; sửa lần 2. (Reason for editing : Không viết tắt (a, e, k))
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by jamestoan 29/05/11, 05:44 pm

CHAUGIANG82 đã viết:
Hihi, vậy thì em sẽ chờ để nghe anh kể chuyện đó. Hồi hộp quá

Hồi hộp và tò mò hả? "Mai" nhé!
jamestoan
jamestoan
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 376
Mức độ đóng góp : 3068
Điểm được cảm ơn : 235
Ngày tham gia : 30/12/2010
Đến từ : Sài Gềnh

http://xpowermodels.com.vn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by Chaugiang82 29/05/11, 06:41 pm

[quote="jamestoan"]
CHAUGIANG82 đã viết:
Hồi hộp và tò mò hả? "Mai" nhé!
Mai hả bác? Chắc chắn nhé. Đừng để em xem "Để mai tính" à nghen. khà khà
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by hhhhhhhh 29/05/11, 10:12 pm

Một bài viết với cảm xúc dạt dào, mối tình của bạn làm mình thấy hình ảnh của mình trong đó, khóc rồi đây, bắt đền Châu Giang.
avatar
hhhhhhhh
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by tulengoc 29/05/11, 11:11 pm

Thấy bài viết của em dài quá, ngại, định đọc một đoạn thôi, ai ngờ, càng đọc càng thấy hay quá nên đã đọc một cách say sưa và hết sạch. Tặng em một cộng cho sự xuất sắc, tuyệt vời về cảm xúc và khả năng viết văn của em, mối tình hoài niệm của em...Nhiều anh chị đã khen em, thật không qúa tý nào.
Anh thấy ngưỡng mộ em rồi đó. Tiếp tục phát huy em nhé!
tulengoc
tulengoc
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1234
Mức độ đóng góp : 14468
Điểm được cảm ơn : 992
Ngày tham gia : 06/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by Chaugiang82 30/05/11, 08:28 am

tulengoc đã viết:Thấy bài viết của em dài quá, ngại, định đọc một đoạn thôi, ai ngờ, càng đọc càng thấy hay quá nên đã đọc một cách say sưa và hết sạch. Tặng em một cộng cho sự xuất sắc, tuyệt vời về cảm xúc và khả năng viết văn của em, mối tình hoài niệm của em...Nhiều anh chị đã khen em, thật không qúa tý nào.
Anh thấy ngưỡng mộ em rồi đó. Tiếp tục phát huy em nhé!

Anh Tú biết không. Hắn trong "tình hoài niệm" từng bảo văn em dài lê thê lếch thếch, rối rắm. Anh ngại đọc là phải rồi. Cảm ơn dấu cộng của anh. Em chẳng có khả năng viết đâu. Em nghĩ anh đọc một cách say sưa là tại vì nó là một mạch nguồn cảm xúc, có thể gần gũi với tất cả chúng ta hoặc ít ra cũng dễ tìm được sự đồng cảm chân thành.
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by tulengoc 30/05/11, 09:45 am

Trong mối tình hoài niệm của em. Anh thấy hình như em là người có lỗi dẫn đến không thành công cho cuộc tình thì phải. Người ấy bây giờ vẫn chưa lấy vợ...có nghĩa...Ôi Tôi phục Chúng tôi quá... Laughing
tulengoc
tulengoc
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1234
Mức độ đóng góp : 14468
Điểm được cảm ơn : 992
Ngày tham gia : 06/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by chim canh cut 30/05/11, 09:51 am

Kỷ niệm của chaugiang thật đẹp, bài viết hay lắm.
chim canh cut
chim canh cut
Yêu diễn đàn rồi
Yêu diễn đàn rồi

Tổng số bài gửi : 296
Mức độ đóng góp : 3709
Điểm được cảm ơn : 176
Ngày tham gia : 05/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Bình Dương

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by Chaugiang82 30/05/11, 10:07 am

tulengoc đã viết:Trong mối tình hoài niệm của em. Anh thấy hình như em là người có lỗi dẫn đến không thành công cho cuộc tình thì phải. Người ấy bây giờ vẫn chưa lấy vợ...có nghĩa...Ôi Tôi phục Chúng tôi quá... Laughing
Có lẽ đúng là tại em anh ạ. Bởi vì nó không đủ lớn, đủ chững chạc, đủ vị tha để bước tiếp đến ngày hôm nay nên nó là của hôm qua, của ngày xưa và của hoài niệm. Nó là những cảm xúc bất đồng, dỗi hờn vu vơ của tuổi trẻ, đẹp và buồn phảng phất như hình ảnh của cánh phù du. Cho nên người ta mới dễ mất nhau.
Người ấy vẫn chưa lấy vợ. Có hàng trăm lý do. Có thể vì đối với người ấy và nhiều người tuổi 30 còn quá trẻ. Có thể vì người ấy đang say trong sự ngiệp mà chưa thể say tình. Có thể vì tình cảm của người ấy với một ai đó chưa đủ độ chín. Cũng có thể em còn đâu đó trong cuộc đời của người ấy vì người ấy nói: "Anh vẫn đang đi tìm một bóng dáng...em ạ".


Được sửa bởi CHAUGIANG82 ngày 30/05/11, 10:14 am; sửa lần 1.
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by jamestoan 30/05/11, 10:13 am

CHAUGIANG82 đã viết: Mai hả bác? Chắc chắn nhé. Đừng để em xem "Để mai tính" à nghen. khà khà
ĐÚng như đã hẹn, tôi đã post và chắc chắn CHAUGIANG82 & một số bác đã đọc, Cảm ơn các bác vì đã đọc và xin được phép rút xuống bảo lưu kỷ niệm của mình.

.


Được sửa bởi jamestoan ngày 30/05/11, 03:37 pm; sửa lần 1.
jamestoan
jamestoan
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 376
Mức độ đóng góp : 3068
Điểm được cảm ơn : 235
Ngày tham gia : 30/12/2010
Đến từ : Sài Gềnh

http://xpowermodels.com.vn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by Chaugiang82 30/05/11, 10:17 am

hhhhhhhh đã viết:Một bài viết với cảm xúc dạt dào, mối tình của bạn làm mình thấy hình ảnh của mình trong đó, khóc rồi đây, bắt đền Châu Giang.

Huhuhu, thấy bác H8 khóc mà em buồn lắm. Bắc muốn em đền gì bây giờ. Ra "chùa" nha bác.
Chaugiang82
Chaugiang82
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 81
Mức độ đóng góp : 1182
Điểm được cảm ơn : 180
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Sài Gòn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by jamestoan 30/05/11, 11:01 am

CHAUGIANG82 đã viết:
Huhuhu, thấy bác H8 khóc mà em buồn lắm. Bắc muốn em đền gì bây giờ. Ra "chùa" nha bác.
Khiếp quá, chốn linh thiêng họ cũng định hẹn hò. ak ak..
jamestoan
jamestoan
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 376
Mức độ đóng góp : 3068
Điểm được cảm ơn : 235
Ngày tham gia : 30/12/2010
Đến từ : Sài Gềnh

http://xpowermodels.com.vn

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by nguyetminh 30/05/11, 02:58 pm

Lướt qua topic, thoáng nghĩ đúng là dân khối C, nói thật chỉ định lướt qua nhưng mà hihi... đọc đi rồi lại lướt về đầu để đọc lại. Cám ơn Châu Giang đã cho mình được ôn lại cái cảm giác mà đã từ lâu lắm rồi ... có lẽ sắp quên mất hihi... vì cứ mãi theo cái dòng chảy của cuộc sống. Tiếp tục phát huy tinh thần Giang nhé.
nguyetminh
nguyetminh
Rất yêu diễn đàn
Rất yêu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 390
Mức độ đóng góp : 5741
Điểm được cảm ơn : 171
Ngày tham gia : 07/07/2010
Đến từ : Phú Khê

Về Đầu Trang Go down

Tình hoài niệm Empty Re: Tình hoài niệm

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết