Thống Kê
Hiện có 33 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 33 Khách viếng thăm :: 1 BotKhông
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm
» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm
» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am
» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am
» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm
» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm
» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm
» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm
» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am
» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am
» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm
» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am
» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am
» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm
» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am
» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm
» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am
» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm
» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm
» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am
» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm
» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am
» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm
» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm
» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm
CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
24/05/14, 11:54 pm by linhhoai
Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng
Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …
[ Full reading ]
Hòa Thượng Thích Trí Quảng
Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …
[ Full reading ]
Comments: 0
TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
24/05/14, 09:34 pm by linhhoai
Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ
Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …
[ Full reading ]
Hòa Thượng Thích Thanh Từ
Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …
[ Full reading ]
Comments: 0
LỜI THẦY DẠY
13/04/14, 01:26 am by linhhoai
LỜI CỦA THẤY ....
Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …
[ Full reading ]
Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …
[ Full reading ]
Comments: 0
Sống chân thường
13/12/13, 11:34 pm by linhhoai
Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …
[ Full reading ]
Comments: 0
Top posting users this week
No user |
Most Viewed Topics
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến
Thời gian nhàn rỗi ...
Trang 1 trong tổng số 1 trang
17112010
Thời gian nhàn rỗi ...
Thời gian nhàn rỗi, không phải đến trường, không đi học, không tham gia ngoại khóa ... Tóm lại là không gì cả, chỉ ở nhà thôi.
Sáng tỉnh giấc dậy đã thấy vắng lặng, chỉ có 1mình ở nhà - y như những ngày thơ bé học lớp 3, 4 vậy - cũng tỉnh giấc buổi sáng và chỉ có 1 mình ở nhà.
Bước chân xuống sàn nhà thấy lạnh ngắt, chạy lại mở cửa sổ cho sáng, kéo cửa bancol ra cho hơi lạnh ùa vào nhà. Sáng nào cũng thấy trời thật là xanh, là cao, và thật lạnh.
Đi rửa mặt buổi sáng, lên phòng thấy cái lạnh của không khí đầu đông đã kịp thấm vào nhà, len vào từng thớ thịt qua làn áo mỏng manh, làm cho bờ vai run run, phải đi tìm ngay cái áo khoác ấm
Bật máy lên, đọc tin tức, rồi sáng nick yahoo để đấy. Rồi lần mò tìm vài quyển sách ngồi đọc. Rồi học những thứ linh tinh.... Lúc nào bị vài người nhảy vào kêu "onl nhiều thế" thì lại invi, nhưng vẫn để đấy. Hoặc là chém gió 1 tí buổi sáng với các bạn mà lâu lâu không gặp, nhiều khi cũng vui ra phết, hì.
Đọc một vài mẩu chuyện ngắn bằng tiếng Pháp, lật quyển từ điển "mua đã lâu nhưng còn như mới" để tra vài từ mới ... Cầm bút lên viết nhanh viết vội một vài câu nảy ra trong đầu....
Rồi đi chợ để chuẩn bị nấu cơm. Từ ngày ở với em gái, mình thấy mình nấu ăn ngon hẳn. Không phải vì nó khó tính ăn uống, ngược lại - rất dễ nuôi, mà vì mình cảm thấy vui mỗi khi nấu cơm cho nó ăn. Đi chợ cũng thế, trừ món canh xương hầm khoai mà mình thích, thì đa phần mình hay chọn những món nó thích để nấu.
Cách đây năm bảy năm trước, không ai dám ngờ rằng mình lại đến một lúc nào đó thích nấu ăn, thích ở nhà nội trợ thay vì bay nhảy, hò hét loạn xà bần, hì. Phụ nữ mà, đến một tuổi nào đó tự khắc trở thành phụ nữ thôi, không muốn cũng không được, nhỉ.
Buổi trưa, hôm nào con bé đi học về thì 2 chị em cùng ăn cơm. Nếu nó phải học cả ngày thì mình sẽ ăn cơm 1mình. Rồi lại lôi sách ra đọc. Thử tưởng tượng nếu mình sống mà không có quyển sách nào bên cạnh, chắc được 3 hôm là mình bí bách không chịu nổi. Lại nhớ cái hôm đi Hạ Long, có những lúc nằm ườn ở giường khách sạn mà không có cái gì đọc, thấy ngứa ngáy vô cùng, hic.
Chán chê lại mò vào máy tính, bật nhạc, đọc lyric để học lời - nhưng phần lớn là thất bại, chả thuộc được lời bài nào cả)
Còn như hôm nay, mình nổi hứng lôi đồ khâu ra, hí húi làm con búp bê bằng bông, nhìn cũng không đến nỗi. Nhưng mà mất thời gian lắm, đau hết cả lưng, hic.
Khâu lại mấy cái quần áo bị rách, lại nghĩ đến mẹ - bao lâu rồi không được mẹ khâu quần áo, đơm khuy cho nhỉ. Mình lớn nhanh quá, chẳng được ở bên mẹ nhiều nữa rồi. Và cũng rất lâu rồi không được bố nhờ thi thoảng đơm lại cái khuy, vá lại vài chỗ tuột chỉ ... Thương bố mẹ quá, lúc con cái lớn cũng là lúc nó đi xa, chẳng đỡ đần được gì mà ngược lại còn nuôi tốn kém hơn, hic.
Thời gian này nhàn rỗi, có nhiều lúc ở nhà 1mình, tĩnh lặng, làm mình có điều kiện nghĩ về mọi thứ 1 cách sâu sắc hơn, thấu đáo hơn.
Nghĩ đến con đường đi phía trước, thấy chông gai nhưng không phải hoàn toàn bế tắc - nó vẫn có chút ánh sáng để mình hướng tới. Chỉ biết tự hứa rằng mình sẽ cố gắng - và nỗ lực một cách hoàn toàn nghiêm túc.
Nghĩ đến cuộc sống, đến sự sinh - tử của đời người, thấy cái vòng luân hồi của đời người sao mà ngắn ngủi thế. Nhiều người đã ở bên ta, rồi rời bỏ ta cũng nhanh như một cơn gió.
Lại thấy mình hạnh phúc vì vẫn đang sống khỏe mạnh, có điều kiện làm những việc mình muốn làm, được sống với tuổi trẻ. Thấy hạnh phúc vì có bố mẹ và gia đình yêu thương mình, được che chở trước rất nhiều gánh nặng của cuộc sống.
Và cũng hạnh phúc khi nghĩ tới mình có một người ở bên cạnh để giận hờn, và để yêu thương , có một bàn tay sẵn sàng nắm lấy tay mình, cho mình được ấm áp. Tuy có những lúc giận, lúc buồn, nhưng đó chẳng phải là những cảm xúc mà ai cũng cần phải có đó sao?
Tự biết mình hạnh phúc hơn các bạn xung quanh quá nhiều.
Nhưng suy cho cùng, hạnh phúc hay khổ đau, buồn hay vui cũng là do chính bản thân mình mà ra cả. Phải suy nghĩ tích cực lên, loại bỏ dần những mảng tối làm đầu óc u ám. Tin rằng một màu nắng vàng sẽ tràn ngập, hê hê
Mấy ngày gần đây có vài cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với những người mà mình cho là có ảnh hưởng đến mình khá nhiều
Gặp chị Hảo - Idol của mình. Ngắn thôi, nhưng làm mình rất vui. Em sẽ suy nghĩ kĩ về những lời khuyên của chị, hì.
Gặp Thu tiểu thư - 1 cô gái nhỏ bé nhưng rất chín chắn, nhẹ nhàng. Học thêm vài bí quyết trong việc giữ gìn các mối quan hệ. Công nhận là với con gái, sự nhẹ nhàng và nhường nhịn không bao giờ là thừa, hic. Tớ sẽ cố gắng ấy ạ.
Có những buổi "đối ẩm, đối thơ" với mấy ông anh nữa. Không phủ nhận là vui vẻ, và thay đổi không khí cực kì, hì hì
Thôi, lại thừa giấy vẽ voi rồi. Viết lắm thế này thì đọc lại ngại.
Mai còn 1 ngày nhàn rỗi nữa thôi. Rồi sẽ về quê đám cứơi. Rồi ra là có việc ngay.
Phải sạc pin thật đầy mới được ^__^
Sáng tỉnh giấc dậy đã thấy vắng lặng, chỉ có 1mình ở nhà - y như những ngày thơ bé học lớp 3, 4 vậy - cũng tỉnh giấc buổi sáng và chỉ có 1 mình ở nhà.
Bước chân xuống sàn nhà thấy lạnh ngắt, chạy lại mở cửa sổ cho sáng, kéo cửa bancol ra cho hơi lạnh ùa vào nhà. Sáng nào cũng thấy trời thật là xanh, là cao, và thật lạnh.
Đi rửa mặt buổi sáng, lên phòng thấy cái lạnh của không khí đầu đông đã kịp thấm vào nhà, len vào từng thớ thịt qua làn áo mỏng manh, làm cho bờ vai run run, phải đi tìm ngay cái áo khoác ấm
Bật máy lên, đọc tin tức, rồi sáng nick yahoo để đấy. Rồi lần mò tìm vài quyển sách ngồi đọc. Rồi học những thứ linh tinh.... Lúc nào bị vài người nhảy vào kêu "onl nhiều thế" thì lại invi, nhưng vẫn để đấy. Hoặc là chém gió 1 tí buổi sáng với các bạn mà lâu lâu không gặp, nhiều khi cũng vui ra phết, hì.
Đọc một vài mẩu chuyện ngắn bằng tiếng Pháp, lật quyển từ điển "mua đã lâu nhưng còn như mới" để tra vài từ mới ... Cầm bút lên viết nhanh viết vội một vài câu nảy ra trong đầu....
Rồi đi chợ để chuẩn bị nấu cơm. Từ ngày ở với em gái, mình thấy mình nấu ăn ngon hẳn. Không phải vì nó khó tính ăn uống, ngược lại - rất dễ nuôi, mà vì mình cảm thấy vui mỗi khi nấu cơm cho nó ăn. Đi chợ cũng thế, trừ món canh xương hầm khoai mà mình thích, thì đa phần mình hay chọn những món nó thích để nấu.
Cách đây năm bảy năm trước, không ai dám ngờ rằng mình lại đến một lúc nào đó thích nấu ăn, thích ở nhà nội trợ thay vì bay nhảy, hò hét loạn xà bần, hì. Phụ nữ mà, đến một tuổi nào đó tự khắc trở thành phụ nữ thôi, không muốn cũng không được, nhỉ.
Buổi trưa, hôm nào con bé đi học về thì 2 chị em cùng ăn cơm. Nếu nó phải học cả ngày thì mình sẽ ăn cơm 1mình. Rồi lại lôi sách ra đọc. Thử tưởng tượng nếu mình sống mà không có quyển sách nào bên cạnh, chắc được 3 hôm là mình bí bách không chịu nổi. Lại nhớ cái hôm đi Hạ Long, có những lúc nằm ườn ở giường khách sạn mà không có cái gì đọc, thấy ngứa ngáy vô cùng, hic.
Chán chê lại mò vào máy tính, bật nhạc, đọc lyric để học lời - nhưng phần lớn là thất bại, chả thuộc được lời bài nào cả)
Còn như hôm nay, mình nổi hứng lôi đồ khâu ra, hí húi làm con búp bê bằng bông, nhìn cũng không đến nỗi. Nhưng mà mất thời gian lắm, đau hết cả lưng, hic.
Khâu lại mấy cái quần áo bị rách, lại nghĩ đến mẹ - bao lâu rồi không được mẹ khâu quần áo, đơm khuy cho nhỉ. Mình lớn nhanh quá, chẳng được ở bên mẹ nhiều nữa rồi. Và cũng rất lâu rồi không được bố nhờ thi thoảng đơm lại cái khuy, vá lại vài chỗ tuột chỉ ... Thương bố mẹ quá, lúc con cái lớn cũng là lúc nó đi xa, chẳng đỡ đần được gì mà ngược lại còn nuôi tốn kém hơn, hic.
Thời gian này nhàn rỗi, có nhiều lúc ở nhà 1mình, tĩnh lặng, làm mình có điều kiện nghĩ về mọi thứ 1 cách sâu sắc hơn, thấu đáo hơn.
Nghĩ đến con đường đi phía trước, thấy chông gai nhưng không phải hoàn toàn bế tắc - nó vẫn có chút ánh sáng để mình hướng tới. Chỉ biết tự hứa rằng mình sẽ cố gắng - và nỗ lực một cách hoàn toàn nghiêm túc.
Nghĩ đến cuộc sống, đến sự sinh - tử của đời người, thấy cái vòng luân hồi của đời người sao mà ngắn ngủi thế. Nhiều người đã ở bên ta, rồi rời bỏ ta cũng nhanh như một cơn gió.
Lại thấy mình hạnh phúc vì vẫn đang sống khỏe mạnh, có điều kiện làm những việc mình muốn làm, được sống với tuổi trẻ. Thấy hạnh phúc vì có bố mẹ và gia đình yêu thương mình, được che chở trước rất nhiều gánh nặng của cuộc sống.
Và cũng hạnh phúc khi nghĩ tới mình có một người ở bên cạnh để giận hờn, và để yêu thương , có một bàn tay sẵn sàng nắm lấy tay mình, cho mình được ấm áp. Tuy có những lúc giận, lúc buồn, nhưng đó chẳng phải là những cảm xúc mà ai cũng cần phải có đó sao?
Tự biết mình hạnh phúc hơn các bạn xung quanh quá nhiều.
Nhưng suy cho cùng, hạnh phúc hay khổ đau, buồn hay vui cũng là do chính bản thân mình mà ra cả. Phải suy nghĩ tích cực lên, loại bỏ dần những mảng tối làm đầu óc u ám. Tin rằng một màu nắng vàng sẽ tràn ngập, hê hê
Mấy ngày gần đây có vài cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với những người mà mình cho là có ảnh hưởng đến mình khá nhiều
Gặp chị Hảo - Idol của mình. Ngắn thôi, nhưng làm mình rất vui. Em sẽ suy nghĩ kĩ về những lời khuyên của chị, hì.
Gặp Thu tiểu thư - 1 cô gái nhỏ bé nhưng rất chín chắn, nhẹ nhàng. Học thêm vài bí quyết trong việc giữ gìn các mối quan hệ. Công nhận là với con gái, sự nhẹ nhàng và nhường nhịn không bao giờ là thừa, hic. Tớ sẽ cố gắng ấy ạ.
Có những buổi "đối ẩm, đối thơ" với mấy ông anh nữa. Không phủ nhận là vui vẻ, và thay đổi không khí cực kì, hì hì
Thôi, lại thừa giấy vẽ voi rồi. Viết lắm thế này thì đọc lại ngại.
Mai còn 1 ngày nhàn rỗi nữa thôi. Rồi sẽ về quê đám cứơi. Rồi ra là có việc ngay.
Phải sạc pin thật đầy mới được ^__^
hoatrangnguyen- Không thể sống thiếu diễn đàn
- Tổng số bài gửi : 1068
Mức độ đóng góp : 16113
Điểm được cảm ơn : 621
Ngày tham gia : 04/07/2010
Tuổi : 36
Đến từ : A1 - K02-05
Thời gian nhàn rỗi ... :: Comments
Re: Thời gian nhàn rỗi ...
Nhắc nhở HTN! Nếu có thiết kế cơ quan cho con búp bê thì chỉ nên để vuốt ve hai hoặc ba lần là nó há miệng thôi nhé! Kinh nghiệm đấy!hoatrangnguyen đã viết:
.....
Còn như hôm nay, mình nổi hứng lôi đồ khâu ra, hí húi làm con búp bê bằng bông, nhìn cũng không đến nỗi. Nhưng mà mất thời gian lắm, đau hết cả lưng, hic.
.....
Hì hì, em chẳng có tài được đến mức đấy đâu ạ ^__^
Em chỉ vá víu vài mảnh vải, cho nó thành cái có thể ôm được thôi, khà khà
Em chỉ vá víu vài mảnh vải, cho nó thành cái có thể ôm được thôi, khà khà
hoatrangnguyen đã viết:......
Phụ nữ mà, đến một tuổi nào đó tự khắc trở thành phụ nữ thôi, không muốn cũng không được, nhỉ.
........
Hi HTN,
Các hạ là cứ khoái nhất cái câu này của em. Hê hê .." rồi tự nhiên sẽ được làm mẹ, sau đó chắc chắn sẽ làm bà và cuối cùng sẽ đến cụ cố ...", cái vòng luân hồi mà em nghĩ hôm qua đấy hả ... Ôi trời, một "cụ già" nấp sau vỏ bọc của cô gái tuổi 24 mơn mởn.
Đùa em tí thôi, chứ em là chuẩn đấy: những điều nghe chừng bình thường và giản dị mà em đã viết chính là những điều sáng ngời nhất trong tâm trí đàn ông Việt về phụ nữ đấy.
Cứ phát huy, em ạ, rồi thần hạnh phúc sẽ đến gặp em, sớm thôi!
Gửi ông HTS: ông "đánh cắp" kinh nghiệm của các hạ hơi bị nhanh đấy. Với em Hoa, thì chỉ cần "ôm" là đã há mồm rồi chứ không cần đến "vuốt" đâu nhé!
Ha ha ha ..
Em Hoa lại bị chém rồi! Hôm nay anh Chim có nhiều thời gian ghê! Nhưng cái vụ thành phụ nữ rồi thành mẹ, thành bà, thành cụ cố,.. không phải tự nhiên mà thành được đâu nha! Không đồng ý!
Thế thì phải có người như anh HTS hay tương tự thế "xúc tác" thì mới "lên" được hả?! .
Ối giời ôi, .... ngầm ý, điệu hổ ly sơn của ông HTS để đến với em trăng? Mơ .. hơ hơ ...
Ối giời ôi, .... ngầm ý, điệu hổ ly sơn của ông HTS để đến với em trăng? Mơ .. hơ hơ ...
Gửi anh Chim : hì hì, em cảm ơn những chia sẻ của anh ạ. Không hiểu sao em thi thoảng cũng nghĩ vài cái già già thật đấy, nhưng mọi người thì lại cứ bảo em là trẻ con, cứ mắng là mãi không lớn lên được - mâu thuẫn ghê anh ạ ^__^
Mà em đính chính nhé, tính cả tuổi mụ (tức là ăn gian thêm 1 năm) thì em cũng chỉ mới 23 thôi nhé, anh tính 24 là em thiệt, em bắt đền đấy
Cuối cùng là, ước gì anh nói là sự thực, thần hạnh phúc sẽ đến nhanh, rất nhanh thôi
Gửi anh HTS : Hi hi, chả mấy khi anh Chim mới có thời gian chém em mà ^__^
Mà em đính chính nhé, tính cả tuổi mụ (tức là ăn gian thêm 1 năm) thì em cũng chỉ mới 23 thôi nhé, anh tính 24 là em thiệt, em bắt đền đấy
Cuối cùng là, ước gì anh nói là sự thực, thần hạnh phúc sẽ đến nhanh, rất nhanh thôi
Gửi anh HTS : Hi hi, chả mấy khi anh Chim mới có thời gian chém em mà ^__^
Vậy em chém lại anh Chim đi! Em cứ để anh ấy chém hoài! Anh cũng xót cả ruột!
Similar topics
» Thời gian ơi, thời gian ơi, xin dừng lại ...
» Thời gian ít quá
» Thật giản dị!
» Thời gian trôi?
» Có thời gian nào cho riêng mình?
» Thời gian ít quá
» Thật giản dị!
» Thời gian trôi?
» Có thời gian nào cho riêng mình?
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|