DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Góc nhìn táo bạo Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.


Join the forum, it's quick and easy

DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn thân mến,

Diễn đàn K9295 Hoằng Hóa 2 là cầu nối giao lưu liên kết các thành viên K9295 với các thế hệ học sinh Trường Hoằng Hóa 2 và bạn bè bốn phương.

Rất hân hạnh chào đón bạn gia nhập cùng chúng tôi,
Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và đóng góp tích cực xây dựng diễn đàn.
Góc nhìn táo bạo Bd_hom11

Nếu đã thành viên, bạn vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa là thành viên, bạn chọn "Đăng ký" để tham gia cùng chúng tôi.
K9295
Hoằng Hóa 2.
DIỄN ĐÀN K9295 VÀ CÁC THẾ HỆ HOẰNG HÓA 2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
MỖI NGÀY MỘT LỜI HAY

Thống Kê
Hiện có 11 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 11 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 341 người, vào ngày 19/08/13, 09:10 am
Latest topics
» CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ
by linhhoai 24/05/14, 11:54 pm

» TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ
by linhhoai 24/05/14, 09:34 pm

» LỜI THẦY DẠY
by linhhoai 13/04/14, 01:26 am

» Thời gian trôi?
by HHM 13/04/14, 12:24 am

» VĨNH BIỆT Thầy giáo Hoàng Văn Thống! Người thầy kính yêu!
by Hotuusau 06/03/14, 05:00 pm

» Tòa soạn báo Chém gió
by Hotuusau 06/03/14, 04:59 pm

» Sống chân thường
by linhhoai 13/12/13, 11:34 pm

» Chữ NHẪN
by linhhoai 04/12/13, 11:03 pm

» HHHV 2008 Nha Trang
by Khách viếng thăm 04/12/13, 09:03 am

» Từ Bi -Trí tuệ
by linhhoai 22/11/13, 12:48 am

» Hãy bình chọn cho TS.Hoàng Văn Sâm
by atuan762000 19/11/13, 01:28 pm

» Bài thuốc chữa bệnh xơ gan cổ chướng
by diemle 12/11/13, 10:16 am

» Suy ngẫm
by linhhoai 08/11/13, 09:49 am

» Thế nào là tình bạn tốt ?
by linhhoai 07/11/13, 10:00 pm

» Chuyện đời của cố nhạc sỹ Văn Cao được kể bằng âm nhạc.
by secretdnd 07/11/13, 10:02 am

» Nhân Nghĩa
by linhhoai 06/11/13, 10:02 pm

» Nội quy Diễn Đàn
by zetaly 06/11/13, 12:57 am

» Quảng cáo
by luyenlvtm 05/11/13, 11:51 pm

» Nếu chỉ còn một ngày để sống
by linhhoai 05/11/13, 10:21 pm

» Chuyện phải nói
by Khách viếng thăm 28/10/13, 12:41 am

» Chia tay cô giáo dạy văn Lương Thị Quý
by HHM 24/10/13, 09:55 pm

» Bóng dáng mẹ yêu!!
by nuocmatemladongsong 26/09/13, 09:24 am

» Thơ tình
by Khách viếng thăm 10/09/13, 09:14 pm

» Sắc mùa cũ
by Khách viếng thăm 08/09/13, 08:09 pm

» Tư duy tối ưu - First Things First
by lepooh 04/09/13, 08:58 pm

LƯỢT TRUY CẬP

Visiting
Liên kết
Diễn đàn PTTH Hoằng Hóa 2 Hoanghoa2.com

Cổng thông tin điện tử Thanh Hóa Thanhhoa.gov.vn
TỪ ĐIỂN TRỰC TUYẾN

Chọn từ điển:
Từ cần tra:
© Cftanhiep Groups

CON ĐƯỜNG TÂM LINH CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ

24/05/14, 11:54 pm by linhhoai

Con đường tâm linh của người Phật tử
Hòa Thượng Thích Trí Quảng

Có thể nói từ khi loài người hiện hữu trên trái đất này, hầu như ai cũng nghĩ về …

[ Full reading ]

Comments: 0

TRÍ TUỆ BẬC GIÁC NGỘ

24/05/14, 09:34 pm by linhhoai

Trí tuệ Bậc Giác ngộ
Hòa Thượng Thích Thanh Từ

Khi còn là thái tử dạo bốn cửa thành, thấy cảnh sanh già bệnh chết, Ngài có những thắc mắc trong lòng. …

[ Full reading ]

Comments: 0

LỜI THẦY DẠY

13/04/14, 01:26 am by linhhoai

LỜI CỦA THẤY ....

Do đâu mà người ta bị áp lực trong cuộc sống. Phật dạy rằng con người bị áp lực trong cuộc sống là do tham, sân, si. Vì si mê chỉ …

[ Full reading ]

Comments: 0

Thời gian trôi?

13/04/14, 12:24 am by HHM

Thời gian ơi hãy trở lại?

Comments: 0

Sống chân thường

13/12/13, 11:34 pm by linhhoai


Tin nhân quả, tạo phước đức, sống chân thường
Nguyễn Thế Đăng
Ở đời ai cũng đi tìm kiếm hạnh phúc. Đời người là cơ hội lớn nhất để có hạnh …

[ Full reading ]

Comments: 0

Top posting users this week
No user

NGOẠI TỆ
Tỷ giá
(Nguồn: )
GIÁ VÀNG
Giá Vàng 9999
Mua
Bán
(Nguồn: )
Quà tặng âm nhạc
♥ Món quà từ: FastFurious
♥ Ca khúc: Mưa mùa thu
♥ Gửi đến: Các bạn thân mến

Góc nhìn táo bạo Music-11
Nhấn nút Play để nghe
CLICK VÀO ĐÂY Để yêu cầu

Xem thêm hướng dẫn
RSS feeds


Yahoo! 
MSN 



Góc nhìn táo bạo

+2
tulengoc
Tức Anh Ách
6 posters

Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by Tức Anh Ách 04/09/10, 03:58 pm

Chào các bạn,

Yeutham tôi bấy lâu được mở rộng tầm nhìn nhờ các bạn, nhờ diễn đàn. Lòng mong muốn đóng góp gì đó, nhưng khả năng viết lách kém cỏi, cũng hơi bị "down" về trí tuệ, nên mạo muội mở chủ đề này với hy vọng một cái gì "đớ khác người", có khi là trần tục, thô thiển ... nhưng sẽ là chân thực theo ý của yeutham tôi.
Bản thân tôi cũng đã là "kẹo mút dở" rồi, nên không dám so sánh với bất kỳ ai trên diễn đàn, cũng như gặp vấn đề về trí tuệ,nên nếu các bài viết của tôi có "phạm húy", mong được các bạn "chỉ dạy" nhẹ nhàng mà đừng dùng đến dùi đục, gậy đá ... mà đáng thương.

Bài sưu tầm thứ nhất, hôm qua đã định làm đề thi, bị lộ ngay với tulengoc51, nên nay post nguyên văn. Đây là một cái nhìn khó, nhưng chứa đựng sự nhân văn, một lĩnh vực có thể gây "đỏ mặt" chị em, nhưng nó tồn tại thực tế, cộng với chút hư cấu để làm nên một câu chuyện.
Trong chúng ta, ai có đủ sự thông cảm, sự sẻ chia với những người mẫu để tạo nên những tác phẩm đẹp, những kiệt tác hay những tài năng của kiến trúc, hội họa. Ai dám nói và công khai bàn luận rằng: cơ thể phụ nữ là một tòa thiên nhiên vĩ đại, một tuyệt tác của Thượng đế ban tặng cho thế giới! ... hay chỉ những kẻ đàn ông lên giường mới dám "thỏ thẻ" chiêm ngưỡng và công nhận ...

Mời các bạn bình luận và bổ sung cho một góc nhìn nhân văn hơn:

Truyện ngắn: Vẽ khỏa thân

Diễm đứng bật dậy và đến soi mình trước tấm gương tủ đứng. Cô cởi bỏ chiếc áo ngủ ra. Một vẻ lỏa thể tràn đầy sinh lực và khơi gợi nhục cảm. Một thân hình cân đối, mịn màng và quyến rũ. Cô cúi xuống và vuốt nhẹ từ dưới bàn chân lên đôi mông đầy đặn của mình rồi xoa nhè nhẹ vào cặp đùi trắng, thẳng giao nhau khép lại gọn gàng ở nơi kín đáo nhất của cô. Cô chợt đỏ mặt bởi cô không ngờ ngắm nhìn ở những đường nét cong cong của cơ thể mình mà thấy cũng hấp dẫn quá. Rồi cô sung sướng khi thấy eo, bụng thon thả cân đối với đôi gò bồng đầy đặn săn gọn của mình. Cô ngắm nghía mình rất lâu mà cũng không chán. Cô cảm thấy yêu bản thân mình hơn ai hết và cô biết mọi người đàn ông điều dõi mắt theo cô khi cô ra phố. Chợt những giọt nước mắt rớm lăn xuống gò má đang ửng hồng vì thẹn thùng bởi cái vẻ đẹp quyến rũ của mình. Nhưng chỉ được một lúc, cô như vội vàng chạy đua với thời gian. Cô phấn son như toàn bộ cơ thể mình, mặc chiếc váy đẹp nhất và lao đi.

Lúc đầu, để trần truồng trước mặt Văn, để cho Văn chú mục vào từng đường nét ở những nơi kín đáo nhất của mình thì quả là một vấn đề đầy khó khăn đối với Diễm. Nhưng bây giờ, Diễm ít thấy thẹn thùng ngượng ngịu hơn. Cô còn muốn Văn ngắm nhìn mình lâu hơn nữa. Cô lấy làm sung sướng khi thấy Văn vẽ thân thể cô rất sinh động, rất quyến rũ. Chứng tỏ anh rất cảm xúc trước vẻ đẹp của cô

Văn vẽ một bức tranh sơn mài của một thiếu nữ khỏa thân nằm nghiêng nhìn vừng trăng tròn bên ngoài cửa sổ như đang mơ tưởng hoặc chờ đợi một điều gì. Trong ánh sáng mờ ảo từ bên ngoài cửa sổ lùa vào, làn da cô gái mịn màng quyến rũ và gương mặt mơ màng như tận trong tâm can người thiếu nữ khỏa thân đang âm ỉ một nỗi khát khao. Văn muốn nêu bật cái điều nghịch lí giữa sự lạnh lẽo của không gian hiện hữu và cái tình yêu nồng cháy của cô gái khiến cho cái vẻ trần tục của cô gái khỏa thân trở nên lãng mạn, trữ tình. Trong khung cảnh tĩnh lặng của đêm trăng, bức tranh đầy vẻ huyền hoặc như hoài niệm về một thế giới xa xưa trong tiền kiếp, trong kí ức. Ở đó, trăng muôn đời phải đắm mình trong cái thế giới âm u tĩnh lặng tối tăm nên muôn đời trăng phải toát ra cái vẻ đẹp dịu dàng lãng mạn; và cũng như cô gái muôn đời khổ nhục bởi vì muôn đời cô có cái vẻ đẹp lạ lùng quyến rũ; cái vẻ đẹp của EVA(*) chuộc tội. Văn lim dim đôi mắt cho bức tranh sơn mài trở nên sống động như cố tìm cho thấu đáo về chiều sâu tư tưởng của nó. Nhưng anh chợt phát hiện bức tranh anh đang vẽ không đúng với tâm trạng của Diễm - Điều mà anh muốn thể hiện, muốn lột tả nơi nét mặt hiền từ ẩn kín một tâm tư u buồn. Một điều gì đó thôi thúc mãnh liệt khiến cho Diễm táo bạo khỏa thân cho Văn vẽ tranh để bán lấy tiền trái với bản tính dịu dàng, thẹn thùng và kín đáo của cô. Lúc đầu, Diễm đột nhiên xuất hiện ở phòng tranh của anh và nghiêm túc nói một câu làm anh sững sốt: “ Tôi muốn anh vẽ tôi khỏa thân! “ Thật sự Văn có vẻ khinh rẽ khi nghe Diễm đề nghị như thế. “ Cô ta cần tiền để hút xách chăng? “ Mặc dù Văn đã vẽ nhiều cô gái khỏa thân rồi. Nhưng thường là anh đề nghị hoặc mặc cả với người mẫu. Nhưng, sau khi nhận ra một phong cách đứng đắn và trí tuệ của Diễm thì mọi nghi ngại trong đầu Văn điều tan biến. Nhưng Diễm lại nói: “ Tôi muốn anh hiểu rằng, tôi làm như thế là vì tiền! Cả tiền công làm người mẫu và tiền hoa hồng nếu bán tranh được nhiều. Càng nhiều càng tốt! “ Văn cảm thấy bị cuốn hút bởi điều khó hiểu của cô gái này.

Thật ra, Văn chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể yêu một người mẫu khỏa thân cho mình vẽ cả. Nhưng với Diễm, sự mong muốn khám phá cái tâm tư tình cảm đầy khó hiểu và cái khỏa thân vì tiền trái với tính cách kín đáo, đoan trang và thẹn thùng nhút nhát của Diễm khiến cho Văn tôn trọng và yêu mến Diễm không biết từ lúc nào. Nhưng Diễm nói: “ Em mến phục tài năng của anh. Nhưng em không yêu anh! “ Câu nói ấy khiến Văn hụt hẫng như rơi vào vực thẳm.
Một hôm, Diễm khóc và nói:
- Nếu anh yêu vẽ đẹp thân xác của em và muốn được chiếm hữu thì em đang sẵn sàng đây! Còn tình yêu thì đừng nghĩ ngợi gì cho thêm khổ..
- Đừng coi thường anh như thế! Nhưng anh thấy em cũng yêu anh kia mà!
Diễm cúi mặt xuống để lãng tránh ánh mắt van nài của Văn lẫn cảm xúc đang bóp nghẹt tim gan mình rồi trả lời dứt khoát:
- Không, em chưa hề yêu anh!

Diễm bây giờ nổi tiếng với những bức tranh khỏa thân bán đầy đường phố. Những người chưa biết Diễm thì khen ngợi thân hình quyến rũ, gợi cảm của Diễm. Nhưng gia đình, bè bạn và xóm làng thì khinh rẽ. Họ lại ngạc nhiên hơn về thái độ bàng quan không một chút giao động đến độ tưởng như Diễm đã mất đi cái bản chất tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố của con người rồi.

Một thời gian sau, thấy thân xác Diễm gầy gò xanh xao thì người ta đắc chí về sự xét đoán cô nghiện ngập ma túy là đúng và người ta càng khinh rẽ xa lánh cô hơn.

Rồi một ngày, Diễm ngã xuống bất tỉnh. Cha mẹ cô chở cô đến bệnh viện. Nhưng qua ngày hôm sau, xác cô được chở về. Đến lúc này, gia đình, bè bạn và xóm làng mới biết cô đã bị ung thư vô phương cứu chữa từ lâu rồi nhưng cô giấu hết mọi người và chờ chết một cách bình thản.

Trong số những người đến thăm viếng chia buồn, có những vị khách khiến người ta ngạc nhiên. Đó là những ngôi nhà tình thương, những trẻ em mồ côi nghèo hèn. Họ đã nhận được tiền trợ cấp từ Diễm.
Một thiếu niên mù sụt sịt khóc, nói:
- Cô ấy nói với con là cô ấy sẽ..cho con tiền đóng học phí…
Một người hàng xóm nói:
- Chắc tiền cô ấy bán tranh đó!
- Tranh gì vậy bác?
Ai cũng ái ngại không muốn nói ra, nhưng người hàng xóm vẫn vô tình:
- Tranh khỏa thân của cô ấy chứ tranh gì?
Người thiếu niên xúc động và lặng thinh một lúc rồi nói:
- Tiếc quá! Con đã bị mù rồi chứ không thì con sẽ được chiêm ngưỡng cái vẻ đẹp thánh thiện của cô ấy.


Chú thích:


( * ) Eva trong vườn địa đàng - Cựu ước Thiên Chúa Giáo.

Tác giả: Trung Kim
Nguồn: VNthuquan - Thư viện Online
Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 16 tháng 12 năm 2008
Tức Anh Ách
Tức Anh Ách
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 97
Mức độ đóng góp : 1333
Điểm được cảm ơn : 140
Ngày tham gia : 01/09/2010

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Re: Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by tulengoc 04/09/10, 08:54 pm

Yêutham à! Thực ra Tui thấy đoạn kết cho câu chuyện này chưa phải là hay.
1. Trong cuộc sống không thiếu gì việc làm để kiếm tiền...tại sao phải dấn thân vào con đường này? Công việc này nên dành cho Người mẫu để họ làm thì tốt hơn. Tui nghĩ Ông hoạ sỹ kia lợi dụng thôi!...
2. Nếu Tui viết đoạn kết Tui sẽ không đặt Cô ta vào hoàn cảnh làm từ thiện kiểu như vậy!... liệu sự kết hợp giữa Hoạ sỹ với Cô ta như vậy có thể kiếm đủ tiền để nuôi thân chưa mà đòi làm từ thiện, món tiền đó được là bao nhiêu mà nổi tiếng đến mức các trẻ ở trung tâm cũng biết đến... Câu chuyện không gần gủi đời thường lắm. Đọc lên nghe như có mùi ướt át...
3. Kết câu chuyện nếu là sự hy sinh của cô ta để báo đáp cho cha mẹ thì còn có hậu hơn!
tulengoc
tulengoc
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1234
Mức độ đóng góp : 14468
Điểm được cảm ơn : 992
Ngày tham gia : 06/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Re: Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by HongPhuc12c 05/09/10, 12:24 pm

Mỗi kết thúc câu chuyện đều có một giá trị khác nhau, bức thông điệp khác nhau. Bức thông điệp mà tôi nhận được qua sự chuyển tải của Yeutham là hãy nhìn cuộc sống bằng góc nhin khác nhau, góc nhìn mà tôi nhìn thấy là hãy xem cơ thể người phụ nữ như một tác phẩm nghệ thuật mà tạo hóa đã ban tăng cho nhân gian, mỗi thứ tồn tại đều có lý do, hãy sống vả hướng đến cái CHÂN, THIỆN, MỸ. Không biết có phải vậy không yeutham???


Được sửa bởi HongPhuc12c ngày 06/09/10, 12:46 pm; sửa lần 1.
HongPhuc12c
HongPhuc12c
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1378
Mức độ đóng góp : 17241
Điểm được cảm ơn : 1097
Ngày tham gia : 06/07/2010

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Re: Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by CCBG 05/09/10, 02:58 pm

Cảm ơn yeutham, cảm ơn các bạn có một bài viết "táo bạo" theo đúng như chủ topic đã nói!

Các hạ đồng ý với các ý tưởng kết thúc của bạn letungoc51, và các hạ cũng thích cách nhìn nhận của bạn Hongphuc12c. Để có một cái nhìn chân-thiện-mỹ, đòi hỏi người nhận thức vấn đề phải có lập trường, bản lĩnh và "nhân sinh quan, thế giới quan" tốt. Câu chuyện có mùi "sex" nhưng tùy người đọc có thể có cách lý giải vượt lên cảm xúc tầm thường đó để thấy được ý nghĩa nhân văn.

Các hạ cũng có lần được theo một người bạn vào một lớp học vẽ của trường ĐH Mỹ Thuật Công Nghiệp và một lần đi xem phim người lớn tại một trường an ninh. Các hạ mới hiểu ra rằng: bản lĩnh nghề nghiệp và "nhân sinh quan" mới là quan trọng cho những ngành nghề và lĩnh vực "nhạy cảm" đó, và họ phải vượt lên trên để mang lại cho đời sự bình yên và cái đẹp!

Nhân có "góc nhìn táo bạo" này, các hạ cũng xin post một bài viết của một người đang sống ở Mỹ về sự chuyên nghiệp của nghề người mẫu vẽ , mong sẽ có "rộng đường" bàn luận"
Xin cảm ơn!

LỚP VẼ KHỎA THÂN

Tác giả: Ái Hoa



Phải rời bỏ chiếc giường và chăn nệm êm ấm vào lúc 8 giờ sáng vào một ngày thứ bảy như thế này không phải là dễ dàng gì, nhưng vì đã lỡ hẹn nên khi nghe tiếng còi xe của người bạn họa sĩ người Nhật đang hú lên ở ngoài đường thì tôi phải vội vã chạy ra để theo anh ta đến lớp vẽ khỏa thân đặc biệt đó ở North Park Recreation Center. Lớp vẽ này đặc biệt nghe đâu vì có người mẫu rất đẹp. Tôi cũng háo hức muốn xem người mẫu đẹp như thế nào

Khi chúng tôi đến nơi thì mọi người đã bắt đầu làm việc. Cô người mẫu đã ngồi trên bục và khoãng 10 họa sĩ (chắc vậy, vì nếu không phải họa sĩ, trừ tôi ra, thì đến đây làm gì) đã soạn sẵn giá và các đồ nghề trên bàn và đang ngồi vẽ. Những họa sĩ này, trừ người gốc Á Châu mà tôi tháp tùng, đều là dân da trắng, da đỏ. (Vì không thể phân biệt được gốc gác của họ nên tôi xin liệt kê như vậy cho gọn.) Người điều hành lớp học, một thanh niên Mỹ khoảng 30 tuổi, người thanh cảnh, nước da đo đỏ (không biết có phải người da đỏ không) đến chào chúng tôi và mời chúng tôi ghi tên vào sổ ghi danh. Hình như anh bạn của tôi quá quen thuộc với lớp vẽ này nên rất tự nhiên, tìm chỗ ngồi cho tôi xong rồi tự mình tìm một chiếc bàn với góc độ ưa thích để bày giá, cọ, các đồ nghề rồi bắt đầu vẽ một cách yên lặng.

Người mẫu là một cô gái Mỹ trắng rất đẹp tuổi chừng 20, có mớ tóc dài màu bạch kim được thắt lên cao kiểu đuôi ngựa. Đôi mắt cô màu xanh lơ, mũi nhìn nghiêng cao che luôn cả gò má. Cô đang ngồi với tư thế rất mỹ thuật; lưng dựa vào một bục gỗ có phủ vãi màu nâu, một tay xuôi xuống theo thân người, tay kia gác lên bục gỗ để cho ánh đèn rọi vào đôi gò bồng đảo của cô thêm trắng thêm hồng và những đường cong trên thân thể cô càng kiều diễm hơn. “Cô này chắc chắn còn là con gái vì đôi núm vú của cô rất nhỏ và đỏ hồng”, tôi nghĩ thế. Phần dưới thân hình cô hơi chếch về phía trước, đôi chân thon thon, một chân duỗi thẵng, một chân co lên để che đi chỗ kín đáo. Thật tình mà nói, cũng đã có nhiều họa sĩ vẽ những bức tranh khỏa thân phơi bày toàn bộ, và bây giờ, nếu cô người mẫu có phơi bày ra hết, thì cũng chẳng họa sĩ nào bị xúc động tình dục, vì trong lúc họ làm việc, họ đều rất chuyên nghiệp, không để bị ý tưởng gì vẫn đục. Thậm chí, nếu có một người mẫu phái nam tơ tưởng tới người yêu mà hứng tình ngay trước mắt họ thì họ chỉ coi như dịp may bắt gặp được một hình ảnh đáng giá để vẽ. Ngay cả tôi, tự nhiên tôi cũng bị ảnh hưởng lây với tư cách chuyên nghiệp của họ, nên dù nhìn thì nhìn, ngắm thì ngắm, nhưng không hề nghĩ bậy bạ, chỉ thấy người mẫu như là một đối tượng đẹp đẽ mà mình muốn dùng tài nghệ để tả lại thôi. Cô người mẫu này quả thật đẹp tuyệt, đẹp từ đầu xuống chân. Trong lúc các người khác chăm chú dùng cây cọ hoặc bút chì hoặc cục phấn của họ để họa hình ảnh cô lên giấy thì tôi chỉ đứng ngắm. Ai bảo đàn bà không thích ngắm người đẹp khác là sai, vì tôi thấy rất thích thú ngắm nhìn cô, và ngoài sự ái ngại cho cô bị lạnh khi phải trần truồng giữa cái lạnh buổi sớm mai mà tôi đã mang từ ngoài vào khi mở cửa phòng vẽ, tôi cảm thấy cô rất may mắn được cha mẹ sinh ra với một hình hài mỹ miều như vậy. Tôi nghĩ nếu cô đi học đóng phim để làm movie star chắc sẽ rất nổi tiếng. Tôi cũng từng đi dự những lớp vẽ khỏa thân khác, với những người mẫu trai, gái, đàn ông, đàn bà đủ cả nhưng chẳng có ai cân đối và dễ nhìn như cô. Những người mẫu kia, người thì gầy dơ xương sườn xương sống, người thì mập phô mỡ bụng mỡ đùi, có người còn đầy sẹo lớn sẹo nhỏ nữa. Người ta không thuê con nít vì con nít ngồi không yên, không khỏa thân được (theo luật), người ta không thuê người lớn tuổi vì họ không thể ngồi lâu, ngoài ra ai cũng có thể là đối tượng cho các bức tranh khỏa thân. Nhưng dĩ nhiên tâm lý con người ai mà không thích có người mẫu càng đẹp càng tốt? Tôi nghe nói thuê một người mẫu phải trả khoảng $20/giờ. Nếu có tiền mình còn có thể mời về nhà làm mẫu cho mình vẽ riêng. Điều đáng nói là giới họa sĩ phần nhiều là nghèo, mà vẽ người mẫu thì không phải chỉ cần 2 hay 3 giờ là đủ. Thế nên những người có thiện chí yêu nghề họa đã lập “nhóm”, nhờ chính quyền địa phương hỗ trợ theo chương trình phát triển văn hóa mỹ thuật để họ có chỗ tổ chức những lớp vẽ như thế này, trước hết cho các nghệ sĩ có cơ hội gặp gỡ trao đổi, sau nữa cho các họa sĩ nghèo bớt được chi phí. Người đại diện cho Nhóm lo việc điều hành chương trình mở các lớp vẽ, sắp xếp nơi chốn, và thuê người mẫu. Họ có một quỹ hoạt động riêng do những học viên các lớp vẽ đóng góp khi tham dự. Lớp vẽ này lâu 3 giờ, chỉ có 11 người, mỗi học viên trả $5, họ thâu được $55, trong lúc tiền thuê người mẫu đã mất $60. Dù không phải tốn tiền phòng, tiền điện nước, thì Nhóm rõ ràng cũng đã lỗ mất $5, không kể tiền cà phê free cho lớp, tiền cho người điều hành mua xăng chạy và dĩ nhiên là không thiếu những chi phí khác mà mình không biết. Tôi hy vọng những lớp khác của Nhóm có nhiều người tham dự hơn để Nhóm có thể sống còn mà phục vụ vô vị lợi những sinh hoạt nghệ thuật này.


Làm họa sĩ ở cái xứ Mỹ này rất là tốn kém; giấy, giá, cọ, phấn, bút, dầu, sơn, cho đến khung hình, giấy viền khung (mat), lót khung (backing), đinh đóng, giây treo…, chẳng có thứ gì rẽ cả. Vẽ đã công phu, đồ nghề lại đắt, nên chỉ có những kẻ thật yêu thích hội họa mới có thể theo đuổi đến cùng. Những họa sĩ, nếu không chỉ vì ham thích nghệ thuật mà chỉ vì muốn làm giàu hay muốn nổi danh thì phải là ưu tú lắm, xuất sắc lắm mới thành công. Đại khái tôi thấy những người trong phòng này đang dùng những thỏi phấn màu hiệu Rembrandt, hoặc sơn dầu hiệu Winton… Có vị lại dùng màu nước hiệu Da Vince. (Ta cứ tưởng rằng những gì mang tên Da Vince thì chắc phải đắt giá lắm vì ông là tác giả của nhiều bức danh họa, trong đó có bức The Last Supper hay Bữa Tiệc Ly mà trong mấy năm gần đây càng nổi danh hơn với quyển truyện The Da Vince Code của Dan Brown, nhưng sự thực thì giá chúng lại rẽ hơn nhiều loại khác.) Trong những tiệm bán dụng cụ mỹ thuật, tôi đã từng thấy có ống màu 12 ounces với giá bán $200, chỉ 4 ounces với giá $30+, một cây cọ nhỏ có giá hơn $20, một khung tranh bằng gỗ chạm 18x24 có đề giá $500.

Con người có bản chất nghệ sĩ, khi nhìn thấy cái gì hay, đẹp đều muốn diễn đạt ra bên ngoài. Người ta muốn diễn tả bằng lời, bằng nhạc, và cả bằng khắc, bằng họa. Diễn đạt những cảm xúc, tâm trạng của mình hình như là một thôi thúc không cưỡng chế nổi, nên với bất cứ giá nào người ta cũng tìm cách thực hiện cho bằng được. Thời xa xưa, khoảng 500,000 hay 300,000 năm trước Tây lịch, khi mà nhân loại còn ăn lông ở lổ, chui rúc trong những hang động thiên nhiên, người ta đã từng tìm cách để tạo nên những hình tượng thần thánh trông giống thần Vệ Nữ. Dần dà người ta đã viết, vẽ, khắc lên đá, lên tre, lên vỏ cây, tường nhà hoặc trên trần, Nói đến danh họa, không ai không nhớ đến Michelangelo với tác phẩm của ông trên trần Thánh Ðường Sispine vào thế kỷ XV ở Ý. Từ thời cổ đại, dù phương tiện thiếu thốn, kỹ thuật thô sơ, nhưng khuynh hướng yêu thích Chân,Thiện, Mỹ vẫn đã được thể hiện đến tối đa qua những bức tượng và hình vẽ, cùng những tác phẩm điêu khắc các vị thần nam nữ. Và tôi nghĩ loài người chúng ta không ai không tự cho mình thuộc vào giống loại kỳ diệu nhất trên thế gian này, nhất là hình tượng của người nữ, làm ta liên tưởng đến Mother Earth, cũng gợi lên hình ảnh một vị từ mẫu tuyệt mỹ đầy tình yêu thương bao la ví như non cao biển rộng. Có lẻ cũng từ hình ảnh đầy tính chất chân, thiện, mỹ này mà ý niệm về môn Vẽ Khoả Thân đã được hình thành.

Tôi chưa hề dám tự nhận mình là họa sĩ mà chỉ là một kẻ “vẽ chơi”, tôi chỉ vẽ những tranh tỉnh vật, sinh vật, cảnh vật, phong cảnh bằng water colors, nghĩa là thấy gì thích thì cứ vẽ rồi pha sơn nước tô màu lên, nhưng muốn vẽ người đẹp như thế này thì còn lâu mới đạt được. Figure drawing (Vẽ Hình Người) hay Life drawing (Vẽ Sống Động), nghĩa là Vẽ Khỏa Thân có ngưòi ngồi làm mẫu với những dáng vẻ và góc độ khác nhau, là môn học căn bản trong ngành hội họa và có lẻ là môn khó nhất mà chỉ những họa sĩ lâu năm kinh nghiệm mới đạt được. Loại mỹ thuật này có thể áp dụng trong nhiều lãnh vực như truyền thần, hoạt họa và làm sách truyện tiếu lâm, cũng như tạc tượng, làm đồ hình y học..vv.. Vẽ người có thể đơn giản như chỉ phác họa ra những bộ điệu, hoặc dùng hoặc than hoặc bút chì hoặc những dụng cụ hội họa khác để vẽ toàn thân.

Họa sĩ có thể vẽ Khỏa Thân hoặc bằng cách nhìn người mẫu, hình chụp, hình nộm, hoặc bằng tưởng tượng và ký ức, nhưng phương pháp nhìn người mẫu để vẽ có thể nói là lý tưởng nhất vì được cho là linh động và trung thực nhất. Khi nhìn hình để vẽ, họa sĩ không khỏi cảm thấy đối tượng vẽ quá phẳng phiu và lặng lẻ, nhiều lúc bị ảnh hưỡng màu sắc không thực của hình chụp. Khi tưởng tượng để vẽ, nếu họa sĩ thiếu kinh nghiệm hay ký ức đối với đối tượng vẽ không đầy đủ thì chắc chắn tác phẩm sẽ không được chính xác.

Khi bắt đầu học tôi đã không dè vẽ vời cũng lắm điều rắc rối như thế! Có hoạ sĩ chỉ căn cứ vào những hình dáng do ánh sáng và những khoảng tối tạo ra trên thân thể của người mẫu để hình thành thân người, nhưng nhiều hoạ sĩ lại dùng kiến thức về cơ thể học với kết cấu của nội tạng, xương và bắp thịt khi đối tượng ở trong một tư thế nào đó, để từ đó định vị các hình dạng họ vẽ ra rồi cuối cùng vẽ lên lớp da hay vải vóc gì đó để che bên ngoài. Có người lại theo cách thức hình học để hình thành đối tượng vẽ của họ, chẳng hạn như trước tiên khoanh một vòng tròn để chỉ cái đầu, thứ đến tạo một cái ống tròn để làm cái thân, rồi sau đó thêm vào 2 đường thẳng ngắn ở trên cái ống làm 2 tay, 2 đường dài hơn ở dưới ống làm 2 chân, cho thêm hình 2 quả lê làm bộ ngực. Sau hết, uyển chuyển dung hoà những hình dạng này sao cho giống hình người là được. Tôi xin thưa có thể tôi là hoạ sĩ rất giỏi về cách vẽ này.

Tôi cũng muốn vẽ theo lối vẽ hình học kể trên nhưng đáng tiếc khi đi thì còn ngái ngủ quên mang theo đồ nghề, nên bấy giờ đành phải đi loanh quanh làm giám thị không ai mời.

Trước tiên tôi quan sát người mẫu. Lạ thay! Khi thấy cô ta ngồi yên như một bức tượng, tự nhiên tôi muốn trợn mắt há mồm, vung tay vung chân, thiếu điều muốn nhảy múa quanh phòng để đền bù cho cô ta. Chắc cô ta đang cảm thấy tứ chi tê dại vì phải ngồi lâu không nhúc nhích theo một tư thế cố định như thế! Cũng may là cứ mỗi 20 phút cô lại được nghỉ 10 phút. Trong giờ giải lao này, nói chuyện với cô tôi mới biết cô là một sinh viên ở SDSU, đã làm nghề mẫu từ hai năm nay để kiếm thêm tiền trong lúc đi học. Cô đã được chỉ dẫn những kiểu làm mẫu từ cách đứng thẳng, đứng nghiêng cũng như các dáng ngồi sao cho mỹ thuật cho các họa sĩ vẽ, đồng thời cũng được giải thích về những luật lệ và quyền lợi căn bản được áp dụng trong các lớp học mỹ thuật của các đại học chuyên nghiệp dành cho những người mẫu như cô. Đừng tưởng người mẫu trần truồng như vậy mà sàm sỡ được! Ai mà động tới cô là sẽ bị lên án sách nhiễu tình dục ngay đó nhé! Lúc đầu khi cô chưa quen với nghề, quả thật rất khổ sở; ngoài cảm giác mắc cỡ ngượng ngùng, nhiều lúc cô cảm thấy ngứa ngáy cứ muốn nhè những chỗ kín để gãi, và nhiều lúc điều hành viên của lớp đã phải nhắc nhở cô phải ngồi thế nào, thậm chí còn phải dùng tapes để làm dấu cô phải để tay để chân chỗ nào, hoặc dùng đèn để cho biết mặt phải quay về đâu. Dù xấu đẹp gì cũng có thể làm người mẫu, nhưng tôi phải thú thực là có lẻ chẳng bao giờ tôi có can đảm để mình trần như nhộng ngồi trước ánh đèn 200 watts, trước bao nhiêu cặp mắt của người khác phái như thế. Ngay cả đối với chồng, tôi cũng đã luôn áp dụng chính sách “Tối lữa tắt đèn, nhà ngói cũng như nhà tranh.”

Khi người mẫu đã trở lại chỗ ngồi, tôi tiếp tục công việc giám thị bất đắc dĩ của mình, từ trái qua phải. Bắt đầu với một nữ họa sĩ người phục phịch tuổi độ 50. Nhìn ngoại hình không thấy một nét nào là nghệ sĩ, nhưng tài nghệ lại tuyệt luân; bà ta dùng cây bút sơn dầu quơ qua quẹt lại trên giấy chỉ một thoáng là xong bức tranh giống hệt người mẫu. Tôi háo hức đi xem người kế tiếp thì lại thấy trên khung vãi một bức tranh bán thân, hình một mỹ nhân có tóc đen dài như mây (đêm). Tôi nhìn lên người mẫu, rồi lại nhìn bức tranh. Người mẫu có mớ tóc bạch kim được buộc lên cao thành hình đuôi ngựa, mắt xanh, mũi cao, khuôn mặt thon nhỏ, nước da trắng hồng, dù đứng vào góc độ nào cũng phải thấy cô ta hoàn toàn khỏa thân, còn người trong tranh thì mái tóc đen phủ dài đến tận cùng của khung tranh, tai to mặt lớn, nước da như người da đỏ, mặc áo che đến tận cổ, miệng lại còn cười cười nữa. Ông này theo phái “Contrast” chắc? Nghĩa là làm ngược lại những gì nhìn thấy? Có ai từng nghe nói đến trường phái “Liên Tưởng” trong hội họa không? Tôi chưa hề nghe bao giờ, nhưng liên tưởng kiểu này thì quả thật là kinh khủng! Lại nữa, theo những tiêu chuẩn tính bằng đầu để các hoạ sinh vẽ từng loại người, thì người trung bình cao khoảng 7 cái đầu 1/2, người quý phái 8 cái, thần thánh hay đại anh hùng cao đến 8 đầu ½ . Mỹ nhân trong tranh này lại chắc là vừa đại anh hùng vừa đại mỹ nhân; chỉ bán thân đã cao đến 4 cái đầu 1/2 ! Họa sĩ này đã làm tôi sững sốt, cứ mãi đứng trước bức tranh với suy tư mà giờ giải lao lại đến lúc nào không hay…

Người mẫu khoác chiếc áo kiểu kimono vào xong lại xuống nhập bọn với tôi để đi loanh quanh, trong lúc các họa sĩ vẫn còn miệt mài với những tác phẩm còn dở dang của họ. Khi tôi được ai đó chụp hình, tôi chỉ mong thấy ngay hình tôi có đẹp không. Cô người mẫu này chắc chẳng khác gì tôi; muốn thấy ngay các họa sĩ đưa cô vào tranh như thế nào. Dĩ nhiên là cô muốn cô ở trong tranh phải đẹp, ít nhất là đẹp như chính cô ở bên ngoài. Các họa sĩ ai mà không muốn vẽ cho đẹp? Cô vẫn biết tác phẩm tùy thuộc vào nhiều yếu tố; trình độ về kỹ thuật, khả năng cảm nhận và kinh nghiệm cũng như thời gian thực tập của tác giả nữa. Dù sao, lúc này đây, cô chính là đối tượng, là tinh thần, là nàng thơ của những gì được gọi là “tác phẩm mỹ thuật” đang được các bàn tay tài hoa của các họa sĩ uốn nắn diễn đạt lại trong tranh. Cô muốn xem những bức tranh này như những tấm gương soi từ đó phản chiếu lại chính hình dáng và tinh thần thực của chính cô trong từng góc độ khác nhau tùy theo vị trí mỗi họa sĩ ngồi hay đứng trong ½ vòng tròn xung quanh cô. Cũng như bất cứ ai, cô chỉ có thể thấy mình phía trước khi nhìn vào gương, và luôn thắc mắc không biết mình ở những góc độ khác trông thực sự ra sao. Chẳng ai bỏ công, dùng nguyên lý khúc xạ ánh sáng ghép kiếng để tự mình soi đủ mọi phía toàn bộ thân hình mình cả, nên chi đây là cơ hội cho cô hưởng được may mắn đó…

Cô ngạc nhiên biết bao! Một mình cô đã trở thành hết 8 kẻ xa lạ trong những bức tranh quanh cô. Những kẻ trong tranh, hoặc giống mặt không giống người hoặc ngược lại, có người như có bầu 3, 4 tháng, có người mắt lé, có người bị thọt chân. Tệ hơn nữa, một nữ họa sĩ trẻ như đang vẽ tranh mẹ cô ta thì phải. Một bức tranh khác lại bắt cô gái trong tranh đứng lên để phô bày đồi vệ nữ với thảm cỏ xanh um. Tôi nhớ là cô người mẫu này suốt buổi chưa hề đứng lên làm mẫu bao giờ. Chẳng lẽ chỉ một thoáng khi cô đứng lên chưa kịp mặc áo mà họa sĩ này đã chụp được hình ảnh này để vẽ ra hay sao? Nếu vậy thì ông ta đáng phục thật! Không nghe điều hành viên của lớp nói gì, cô người mẫu cũng không phàn nàn gì, nên tôi không rõ là lớp vẽ này có phải bị hạn chế trong kiểu người mẫu ngồi thôi hay ai muốn vẽ sao cũng được.

Dù sao, Lớp Vẽ Khỏa Thân đó cũng có kết quả tốt đẹp không ngờ; người mẫu cuối cùng đã tìm thấy lại mình trong tranh của người nữ họa sĩ phục phịch mà tôi đã quan sát đầu tiên, và nhất là đã thấy rõ mình từng đường từng nét rất xinh đẹp và khiêu gợi trong bức tranh của người họa sĩ mà tôi đã tháp tùng hôm nay. Nhìn thấy bức tranh của anh, cô ta đã phải kêu lên: “Ôi, đẹp quá!” Cô càng vui khi nghe anh bảo: “Không phải tranh đẹp mà vì nhờ cô đẹp nên tranh mới đẹp!” Phần tôi, vẫn áy náy nãy giờ vì sợ cô buồn khi thấy những bức tranh quái gỡ kia, nay thấy cô phấn khởi thì lòng tôi tự nhiên cũng thấy vui lây.
CCBG
CCBG
Cuồng si diễn đàn
Cuồng si diễn đàn

Tổng số bài gửi : 928
Mức độ đóng góp : 12810
Điểm được cảm ơn : 808
Ngày tham gia : 09/07/2010
Đến từ : www.khanmollis.vn

http://www.khanmollis.vn

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Re: Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by tulengoc 05/09/10, 03:32 pm


“Mỗi cách kết thúc câu chuyện đều có một giá trị khác nhau, bức thông điệp khác nhau… hãy sống và hướng đến cái CHÂN, THIỆN, MỸ…” Tôi rất đồng ý với quan điểm này của Hongphuc. Thực ra hôm trước Yeutham ra đề Tulengoc định cho ra một kết chuyện khác, định đưa nhân vật trở thành Hoa hậu… trong cách nhận xét , bình luận sau này về câu chuyện Tulengoc đưa ra có phần hơi cứng nhắc mong yeutham thông cảm! (phản biện mà).
Cảm ơn nhận xét của Canhchimbatgio và câu chuyện để Tulengoc hiểu thêm về nghề người mẫu mỹ thuật!
tulengoc
tulengoc
Không thể sống thiếu diễn đàn
Không thể sống thiếu diễn đàn

Tổng số bài gửi : 1234
Mức độ đóng góp : 14468
Điểm được cảm ơn : 992
Ngày tham gia : 06/07/2010
Tuổi : 47
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Re: Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by honque 06/09/10, 01:09 am

Nghe thằng bạn Em kể!
Môn hình họa là 1 trong những môn chính phải học ở trường mỹ thuật, bên cạnh môn trang trí, bố cục (màu ) và điêu khắc, sơn mài, trong chương trình học môn Hình họa thể hiện vẽ chân dung, bán thân, toàn thân, khỏa thân. Lúc đầu được vẽ khỏa thân trong lớp ai cũng hí hửng vì trước đây chưa được hoc thấy mấy lớp vẽ khỏa thân khóa trên che chắn kín mít, rất tò mò, tưởng tượng ra bao nhiêu thứ. Đến lúc " được " vẽ thì vẽ mẫu Nam khỏa thân, con gái trong lớp xấu hổ dạt hết về phía sau lưng mẫu (mẫu đứng giữ lớp, cả lớp quây tròn quanh mẫu) vì người mẫu " tồng ngồng ", nhiều đứa trong lớp cún mốc khóc ầm lên, chả biết sợ quá khóc hay sướng quá mà khóc... nhưng đó là chuyện của 3 năm về trước. Đến năm thứ 3, bọn con gái cũng quen rồi, còn cãi nhau chí chóe, tranh nhau cái chỗ " chính diện ", hay góc " 3/4 " toàn đứng trước mặt mẫu, thi nhau tỉa hàng (nheo mắt lại đo tỉ lệ T_T, từ chuyên môn), đến giờ mẫu nghỉ thì kêu ầm ĩ lên mới vẽ 1 tí đã hết giờ... hơ hơ đến năm cuối vẽ khỏa thân mẫu Nam thì bọn con gái trong lớp còn chăm hơn con trai, còn bày lắm trò trêu mẫu (mặc áo hở ngực, hở mông thi thoảng cúi xuống nhặt tẩy để lộ hàng trêu mẫu, mấy bác mẫu thi nhau chào cờ, xin nghỉ giải lao liên tục!...! Laughing clown
honque
honque
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 76
Mức độ đóng góp : 1922
Điểm được cảm ơn : 284
Ngày tham gia : 04/09/2010
Đến từ : TH- HN

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Vẽ người mẫu

Bài gửi by lequochuy77 06/09/10, 07:35 am

Có giống thế này không honque

avatar
lequochuy77
Yêu diễn đàn rồi
Yêu diễn đàn rồi

Tổng số bài gửi : 244
Mức độ đóng góp : 3225
Điểm được cảm ơn : 175
Ngày tham gia : 03/07/2010

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Re: Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by Tức Anh Ách 06/09/10, 10:21 am

Chào các bạn,

Cảm ơn các bạn rất nhiều với những bàn luận và bổ sung cho một "cách nhìn" hơi "mạnh tay" của một phụ nữ như tôi!

Đã từng "chơi" với anh canhchim và thích cái khác người của anh, thích cách anh đánh giá với những quan điểm ở "vùng ven", "vùng ranh giới", "vùng tiệm cận" hay ... "vùng nhạy cảm". Yeutham đã nghĩ đến chuyện "phạm quy" diễn đàn và có thể bị Admin hay moderator xóa bài, nhưng không ngờ là "có lời" của Hongphuc12c, nên được nể chăng?!

Cảm ơn bạn Hongphuc12c ở một góc nhìn chân-thiện-mỹ làm ánh lên tia hy vọng; cảm ơn tulengoc51 đã làm bật các ý tưởng; cảm ơn các bạn honque, lequochuy ... và cuối cùng là cảm ơn Admin đã không vì "củ chuối" mà xóa bài!

Vấn đề này đã tạm đủ, xin phép được đóng topic không?

Thân chào!


Được sửa bởi Admin ngày 06/09/10, 11:04 am; sửa lần 3. (Reason for editing : chỉnh cua! -> OK, Mod hãy lock chủ đề này nhé!)
Tức Anh Ách
Tức Anh Ách
Bắt đầu thích diễn đàn
Bắt đầu thích diễn đàn

Tổng số bài gửi : 97
Mức độ đóng góp : 1333
Điểm được cảm ơn : 140
Ngày tham gia : 01/09/2010

Về Đầu Trang Go down

Góc nhìn táo bạo Empty Re: Góc nhìn táo bạo

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết